Trên con đường nhỏ chỉ có một bóng người, không cần nhìn quần áo và khuôn mặt, chỉ cần nhìn dáng vẻ khoa tay múa chân kia cũng biết là ai, hắn một tay chống nạnh một tay chỉ trỏ, tuy không nghe thấy hắn đang nói gì, nhưng động tác thần thái rất giống... khỉ trên núi.
Ánh mắt nhìn theo ngón tay của Kiều Hựu Niên hướng lên trên, liền thấy trên một cây không biết tên có treo một người, đang cố gắng hái thứ gì đó.
Ồ, người này càng giống khỉ hơn.
Tạ Hành đột nhiên bật cười khẽ.
Liễu Tương nghe loáng thoáng tiếng cười, nhìn theo ánh mắt của hắn, liền thấy Tống Trường Sách đang treo mình trên cành cây với tư thế kỳ lạ để hái quả màu đỏ, bèn tò mò hỏi: “Đó là gì vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây