Tống Trường Sách tuy không nói gì, nhưng lại nhìn chằm chằm Liễu Tương.
Hắn cũng rất muốn biết câu trả lời này.
Liễu Tương lại rất thản nhiên nói: “Thế tử lớn lên ở kinh thành, vì thân thể yếu ớt nên chưa từng rời khỏi kinh, tò mò với những thứ bên ngoài cũng là chuyện bình thường, hơn nữa chuyến đi này của chúng ta vốn là lấy cớ Thế tử xuất kinh du ngoạn, nếu thờ ơ với cảnh đẹp dọc đường, khó tránh khỏi sẽ khiến người ta nghi ngờ.”
Thiên tai tuyết lở ở Tố Dương đã qua hai năm, đi điều tra cũng không phải là chuyện dễ dàng, vì vậy bọn họ tuy là khâm sai, nhưng đối với bên ngoài tạm thời chỉ nói là đi theo bảo vệ Thế tử, tránh để tin tức lọt ra ngoài khiến bên kia chuẩn bị trước, càng khó điều tra.
Kiều Hựu Niên và Tống Trường Sách nhìn nhau, như có điều suy nghĩ: “Nói như vậy, hình như cũng có lý.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây