Liễu Tương cũng nhíu mày.
Lúc này, Tạ Hành đột nhiên hỏi một người bán hàng rong bên đường: “Có thấy một nam tử mặc áo xanh, dáng người cao gầy, khoảng ba mươi tuổi, chân hơi khập khiễng, mang theo bọc đồ từ nơi này đi ra không.”
Người bàn hàng rong ngước mắt nhìn mấy người, thấy không có ai mặc quan phục, liền im bặt không nói.
Kiều Hựu Niên lập tức hiểu ý, từ bên hông móc ra một thỏi bạc vụn ném cho hắn ta, hắn ta lập tức cười toe toét nói: “Vào trong đó rồi.”
Mấy người nhìn theo hướng ngón tay hắn ta chỉ, một lúc sau, vẻ mặt Kiều Hựu Niên phức tạp nhìn người bàn hàng rong: “Nhớ rõ ràng như vậy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây