Hiện tại Cố Hiển có thể đi ra ngoài làm loạn, ai có thể cam đoan sau này anh ta sẽ thành thành thật thật sống qua ngày với chị dâu hai. Tuy rằng kiếp trước bọn họ không ly hôn, còn có con. Nhưng chuyện vợ chồng, chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ, người khác làm sao biết bọn họ sống như thế nào.
Chi bằng mua cho mình một chút tài sản có thể tăng giá trị, vậy cũng là cho mình thêm một chút bảo đảm.
Ánh mắt Liễu Hàm Nguyệt dời về phía Vương Nhã Ngưng, tìm kiếm ý kiến của chị ta. Sau khi điên cuồng mua sắm, nhìn đống đồ vật kia, tuy rằng nhất thời cảm thấy sảng khoái, nhưng lại không tự giác được mà cảm thấy có chút mất mát.
Vương Nhã Ngưng nhìn về phía cô ta, chân thành nói: "Chị cảm thấy thím tư nói rất đúng, có thể tự mua cho mình một ít tài sản cố định, nếu không thì đầu tư vào một số công việc kinh doanh. Nếu cảm thấy không thể trông cậy vào đàn ông, không bằng gia tăng chút tự tin của bản thân."
Mà tự tin của bản thân là gì, tất nhiên là tiền rồi. Tiền là ruột gan của con người, có tiền, muốn sống thế nào cũng được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây