Ông ta hiếm khi gặp được một nhà đầu tư hiểu mình như vậy nên luôn tự giới thiệu bản thân. Sau này nếu ông ta quay phim mà không có vốn thì đây chính là "ví tiền".
La Tranh Tranh nhịn cười.
Trần Tuệ dứt khoát cúi đầu, không định quản ông ta nữa. Trong lòng cô ấy lại tự ngẫm, đạo diễn Lục cũng không biết xấu hổ, ông ta chắc chắn nhìn ra La Tranh Tranh một lòng muốn đầu tư phim tốt, cho nên mới thổi phồng để quảng bá bản thân như vậy. Nhưng ông ta đem mình bán ra, lại không biết thân phận thực sự của La Tranh Tranh. Có Tổng giám đốc Cố ở đây, cho dù ông ta có nói hươu nói vượn gì, đối với những dự án mà Tổng giám đốc Cố không thích thì cũng sẽ không đầu tư. Cô ấy có lòng tốt nhắc nhở ông ta, vậy mà còn không được một lời cảm ơn.
Đạo diễn Lục không quan tâm đến thân phận của La Tranh Tranh, trong mắt đạo diễn Lục chỉ có phim ảnh, ngoại trừ phim ảnh thì chính là nhà đầu tư. Bởi vì làm phim ngoại trừ tự mình bỏ vốn, thì còn cần tìm người đầu tư. Bản thân ông ta không có bao nhiêu tiền, tất nhiên là cần người khác đầu tư, "ví tiền" là ai, là nam hay nữ, ông ta cũng không thèm để ý, chỉ cần người đó có thể chi tiền ra là được.
Ông ta tiếp tục: "Phá cái gì cũng được chứ không tự phá hỏng thương hiệu của riêng mình. Tôi không biết tại sao trên thế giới có rất nhiều kẻ ngu ngốc không hiểu được đạo lý này. Nếu bộ phim khoa học viễn tưởng này vẫn được bán cháy ở phòng vé, điều đó chứng minh cho năng lực của tôi, và tôi cũng đại diện cho doanh thu phòng vé. Đến lúc đó, tôi không phải là người đi khắp nơi tìm người khác đầu tư, mà là người khác tự muốn đầu tư cho tôi. Đương nhiên tôi vẫn dễ dàng chấp nhận những nhà đầu tư giống như cô, còn những nhà đầu tư ngu ngốc kia thì thôi dẹp đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây