Trần Trạch một giây cũng không dừng lập tức đến trụ sở chính của Diệp thị, đến tòa nhà Diệp thị, trực tiếp đi lên tầng thượng, anh ta cà lơ phất phơ nhìn Cố Thức áo quần chỉnh tề, đeo kính, ngồi trên ghế làm việc, chậc chậc hai tiếng: “Sáng nay Hỉ Thước không kêu nha, sao lại nhớ đến đầu tư cho tôi rồi?
Quách Diệu rót một tách trà cho anh ta, anh ta ngồi trên sô pha, bắt chéo chân, bưng tách lên, ghét bỏ: “Ai uống cái thứ này, cho tôi ly cà phê.
Cố Thức nhín thời gian ra liếc anh ta một cái: “Cái thứ bị cậu ghét bỏ đó, là trà ngon mà tôi cất giữ, chiêu đãi khách quý.
Trần Trạch nhận cà phê mà Quách Diệu đưa, nói: “Cũng có anh là thích uống trà, tôi trước sau như một không thích uống trà.
Nhấp mấy ngụm cà phê, anh ta nhìn Cố Thức nói: “Sao anh đột nhiên đầu tư vào bộ điện ảnh của tôi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây