Cố Thức nghe ra ý tứ hàm xúc nghiến răng nghiến lợi trong lời nói của cô thì trong mắt có chút vui vẻ, nhẹ nhàng ôm cô vào ngực, đôi môi nhẹ nhàng rơi xuống.
Độ ấm trong phòng tắm tăng lên nhanh chóng, cô ướt đẫm toàn thân được anh ôm vào trong ngực, một tay nắm lấy cổ chân cô, một tay nắm chặt eo cô, ôn nhu hôn xuống.
Một lúc lâu sau, hai người cùng ra khỏi phòng tắm, lên đến trên giường, cô đã hết hơi, phập phồng phập phồng.
Sau khi bình ổn lại, cô dùng đôi mắt có chút phiếm hồng trừng anh, anh nhẹ nhàng bình thản mang theo chút khàn khàn nói: “Làm sao vậy?
La Tranh Tranh còn có thể nói cái gì, cô chỉ nói: “Mấy giờ rồi, trong nồi còn đang hầm thịt bò nạm cách thủy, anh xuống xem một chút đi.
Cố Thức tựa vào đầu giường, lười biếng và gợi cảm, anh nói: “Ba giờ rồi, có lẽ mẹ Vương đã tắt bếp.
La Tranh Tranh nhìn về phía anh: “Làm sao mà anh biết?
Cố Thức mỉm cười nhìn cô: “Con của chúng ta tỉnh. Anh vừa mới nghe thấy tiếng của Thừa Gia.
La Tranh Tranh gật đầu, con trai tỉnh, như vậy thì chắc chắn mẹ Vương cũng đã tỉnh, cô ngồi dậy rồi xuống giường, cảm thấy chân mình mềm nhũn, cô lại nằm về trên giường, nhìn anh: “Nhìn chuyện tốt mà anh làm đi.
Cố Thức mỉm cười: “Xoa xoa cho em nhé?
La Tranh Tranh ừ một tiếng.
La Tranh Tranh hỏi anh: “Anh không đói bụng sao?
Cố Thức vừa nặn chân cho cô vừa trả lời: “Trưa nay mẹ Vương có làm mỳ ống.
La Tranh Tranh véo eo của anh một cái, quả nhiên tên đàn ông này là con chó.
Cố Thức hít một hơi: “Có hả giận không?
La Tranh Tranh tự nhủ trong lòng, trách không được có rất nhiều người phụ nữ nói đàn ông đều ti tiện, quả nhiên là như vậy.
Không phản ứng lại anh, cô thực sự rất mệt, nhưng mà cô cũng chỉ có ý định nằm trên giường một lát mà thôi.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, đột nhiên giọng của Cố Thức vang lên: “Ngày mai là cuối tuần, cả nhà Chu Thần muốn qua đây làm khách.
La Tranh Tranh không nghe rõ anh nói gì, cô chỉ mê man mà ừ một tiếng, trở mình một cái, một chân gác lên người anh, hai tay ôm lấy tay anh, chìm vào mộng đẹp, hiển nhiên đã coi anh là gối ôm.
Cố Thức bất đắc dĩ nhìn tứ chi cô làm mưa làm gió trên người mình, anh nhắm mắt lại, cũng từ từ chìm vào mộng đẹp.
Lúc thức dậy, La Tranh Tranh phát hiện mình đang nằm trong lồng ngực của Cố Thức, điềm nhiên như không có việc gì, cô đứng lên đi vào phòng quần áo, nhìn thấy ở bên trong có nhiều váy hơn, túi đồ, còn có giày, cô nhìn nhìn một chút sau đó cầm theo một chiếc váy liền màu trắng quay về phòng, Cố Thức đã tỉnh lại, cô nói: “Nhanh chóng mặc quần áo đi, mau đến chỗ ba mẹ ăn cơm.
Cố Thức đánh giá nhìn cô, hài lòng nói: “Quả nhiên chiếc váy này phù hợp với em. Anh vẫn luôn biết vợ mình xinh đẹp, cái váy này càng khiến khí chất của cô được bộc lộ rõ nét hơn.
La Tranh Tranh cười rộ lên: “Em cũng biết là nhìn rất đẹp. Nó khiến cô trẻ hơn vài tuổi.
Nhìn thấy anh mua cho cô nhiều đồ như vậy thì tâm tình của La Tranh Tranh rất tốt, cô lấy ra cà vạt mình mua rồi đưa cho anh: “Đây là cà vạt em mua cho anh, nhìn xem có thích không?
Cố Thức nhận lấy cà vạt nhìn về phía cô: “Mua cho anh sao?
La Tranh Tranh gật đầu: “Đương nhiên, nếu không thì anh cho rằng em mua cho ai?
Cố Thức hài lòng nói: “Không sai.
La Tranh Tranh cầm lấy một chiếc túi nhỏ Cố Thức mang về rồi đi xuống lầu, cô bế theo Tiểu Thừa Gia đi qua chỗ ba mẹ.