Phu Nhân Hào Môn Trọng Sinh Bày Trận

Chương 44: Chương 44

:

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Trạch Hạo lắc lắc đầu: “Trong huyện chúng ta có tiệm ăn lẩu nhỏ, tớ chưa từng đến.

La Xán nói: “Tớ cũng chưa ăn. Nói xong, cậu cũng không nhịn được mà lại nhìn sang, một ngày cậu phát tờ rơi nhận được 80 tệ, không biết ăn một bữa lẩu sẽ tốn bao nhiêu tiền.

Vương Trạch Hạo lôi kéo cậu rời đi: “Đừng nhìn, chúng ta vất vả một ngày rất khó khăn mới kiếm được tiền, vẫn nên tiết kiệm lại.

Chẳng lẽ Vương Trạch Hạo không muốn ăn lẩu sao? Chẳng qua là kiếm tiền dành cho việc quan trọng hơn.

Buổi tối, La Xán mệt mỏi quay về nhà chị gái, đặt mông ngồi xuống ghế sa lon, đứng cả một ngày, chạy cả một ngày, giờ phút này cậu không muốn di chuyển chút nào.

Thời điểm này Tiểu Thừa Gia đã ngủ, La Tranh Tranh rửa mặt xong thì đi xuống lầu, nhìn thấy bộ dáng chật vật của cậu thì cô nói: “Chị đã nhờ mẹ Vương hầm canh gà cách thủy, muộn như vậy rồi, em có đói bụng không?

La Xán nhìn chị mình, hữu khí vô lực nói: “Không chỉ đói mà còn rất khát.

Cậu chưa bao giờ nghĩ Vương Trạch Hạo tính toán tỉ mỉ đến vậy, nước cũng muốn tiết kiệm, một ngày uống một chai nước, hết lần này đến lần khác cậu ấy không mua, thậm chí còn không cho cậu mua.

La Tranh Tranh rót cốc nước cho cậu, cậu uống mấy hớp liền xong, La Tranh Tranh nhận lấy cốc, hỏi cậu: “Còn uống nữa không?

La Xán lắc đầu, từ trước đến nay, cậu chưa bao giờ giấu cái gì với chị mình: “Hôm nay, lúc em phát tờ rơi thì em nhìn thấy một tiệm lẩu, mùi hương rất thơm, bây giờ nghĩ lại mà em vẫn còn chảy nước miếng.

La Tranh Tranh liếc nhìn cậu một cái: “Muốn ăn lẩu sao?

La Xán cười ha ha đứng lên, trước mặt chị gái mình, cậu không chút ngượng ngùng nói: “Muốn ăn.

La Tranh Tranh buồn cười nói: “Không phải chỉ là nồi lẩu thôi sao? Ngày mai chúng ta sẽ đi ăn.

Em trai đi phát tờ rơi, cô không có ý định hỏi đến, nhưng mà đang trong thời gian nghỉ hè, lại vất vả rèn luyện, cậu chỉ muốn ăn nồi lẩu cho nên cô liền thỏa mãn cậu, mặc dù cô cũng không biết phát tờ rơi là rèn luyện cái gì.

La Xán nói: “Chị à, có thể mời thêm người không?

La Tranh Tranh cười nói: “Có thể.

Ngày hôm sau, mãi đến lúc giữa trưa, La Tranh Tranh để tài xế trở mình đến tiệm lẩu La Xán nói, cân nhắc thấy mùi ở tiệm lẩu quá nồng cho nên cô không dẫn theo Tiểu Thừa Gia.

Khi đến tiệm lẩu, cô gọi điện cho La Xán, nói cho cậu biết cô đang ở trong phòng tiệm lẩu chờ cậu.

Cúp điện thoại, La Xán kéo theo Vương Trạch Hạo chạy đến tiệm lẩu, vẻ mặt Vương Trạch Hạo không tình nguyện: “Chị cậu mời cậu ăn cơm, tớ đi theo có chút không thích hợp?

Gia đình của cậu ấy nghèo, nhà không có mạng Internet, chỉ có một chiếc điện thoại, là nhờ anh họ cho, La Xán ở trường cũng không kể chuyện gia đình cho nên cậu ấy cũng không biết chị của La Xán là ai, chỉ nghĩ là cô làm việc ở kinh thành, vô duyên vô cớ để người khác mời khách ăn cơm, cậu ấy cảm thấy như vậy có chút không ổn.

La Xán nói: “Không sao cả, chị tớ nói mời cả cậu, đi thôi, cứ tự nhiên.

Lúc này Vương Trạch Hạo mới thuận theo, đi theo phía sau cậu.

Hai người tìm được vị trí La Tranh Tranh nói, đẩy cửa ra, La Tranh Tranh đã ngồi vào vị trí, đang cho rau vào nồi, cô nhìn thấy hai người thì chỉ liếc nhìn, sau đó tiếp tục nấu rau: “Chị gọi trước vài món ăn, hai đứa thích ăn gì thì tự chọn đi.

Vương Trạch Hạo ngẩn người một chút, cậu ấy không ngờ chị của La Xán lại xinh đẹp như vậy, thật sự là xinh đẹp rạng ngời.

La Xán lôi kéo Vương Trạch Hạo đang sững sờ: “Thất thần gì vậy? Ngồi xuống ăn thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️