Sau khi ăn sáng xong, Cố Thức chuẩn bị đến công ty, nhân tiện anh nhìn sang La Xán đang ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh La Tranh Tranh ăn sáng, ý tứ hàm xúc hỏi cậu: “Hôm nay có đi đến công ty anh quan sát nữa không?
La Xán vừa chuẩn bị mở miệng trả lời thì La Tranh Tranh uống xong sữa bò, cô liền nói: “Sau khi kết thúc kỳ thi đại học khó khăn thì để cho em ấy nghỉ ngơi vài ngày, dẫn thằng bé ra ngoài vui chơi một chút. Cho dù có đi làm thêm vào mùa hè thì cũng không cần gấp gáp đến như vậy.
La Xán nhìn chị mình, rồi lại liếc nhìn anh rể, cúi đầu xuống ăn cơm, bây giờ cậu đang ở trong nhà anh rể cho nên chỉ có thể nghe lời chị.
Cố Thức thở phào nhẹ nhõm, cậu em vợ nên đi theo chị mình.
La Tranh Tranh còn nói: “Chúng ta chuẩn bị đến Vân Nam chơi.
La Xán thấy Kim Dung, Đoàn Dự đến từ Đại Lý, cho nên cậu đã muốn đến đó chơi từ sớm, cho nên lúc chị cậu hỏi cậu muốn đến chỗ nào chơi nhất thì cậu liền nghĩ ngay đến Vân Nam, Đại Lý. Khó có dịp em trai đưa ra đề nghị, tất nhiên La Tranh Tranh muốn thỏa mãn yêu cầu của cậu, sáng nay cô đã đặt vé máy bay.
“... Cố Thức cụp mắt xuống, vài giây sau liền lên tiếng nói: “Tại sao em lại không nói sớm với anh?
Anh sắp xếp công việc xong thì sẽ đi cùng bọn họ.
La Tranh Tranh phất phất tay: “Công việc của anh khá bận rộn, em không muốn trì hoãn công việc của anh. Mẹ Vương, chú Vương, còn có Tiểu Trương đều đã vất vả cả năm nay, em muốn dẫn cả bọn họ đi chơi.
Ánh mắt Cố Thức đen lại: “Cho nên trong nhà chỉ còn mình anh thôi sao?
Phát hiện ra ngữ khí của anh không bình thường, cuối cùng La Tranh Tranh cũng ngẩng đầu lên, lấy giấy lau tay: “Anh không cần phải có người ở cùng đúng không?
Ý tứ của câu nói này là người anh lớn như vậy rồi mà còn sợ ở nhà một mình sao?
Cố Thức không biểu tình liếc nhìn cô một cái: “Mọi người đi chơi vui vẻ. Nói xong thì nhanh chóng rời đi.
La Xán nhìn bóng lưng nhanh chóng rời đi của anh rể thì nhẹ nhàng giật nhẹ cánh tay của cô: “Chị à, có phải anh rể tức giận rồi không?
La Tranh Tranh cầm một quả trứng gà, đập nát vỏ trứng, bóc sạch vỏ: “Em nghĩ quá nhiều rồi, lúc nào anh rể của em chả có biểu tình như vậy.
La Xán hiểu rõ gật đầu, hóa ra biểu cảm bình thường của anh rể chính là vô cảm.
Sau khi đến Đại Lý, việc mà bọn họ lo chính là chuyện khách sạn, Cố Thức đã từng đưa cho cô thẻ khách vip của khách sạn, không cần phải hẹn trước từ sớm mà có thể trực tiếp đến nhận phòng cao cấp nhất, vừa đến khách sạn nghỉ ngơi, La Xán vô cùng hưng phấn kéo tay cô muốn ra ngoài chơi, La Tranh Tranh nhét Tiểu Gia Gia vào lòng ngực của cậu: “Cậu ôm đi.
La Xán để cho cậu bé cưỡi lên cổ mình, thằng nhóc ôm lấy đầu của cậu cười khanh khách, cậu nhỏ thích chơi với cậu nhóc, mấy ngày nay nhóc thích cậu nhỏ nhất: “Cậu chạy, cậu chạy.
La Xán cẩn thận đưa nhóc đi, cười nói: “Không thể chạy ở chỗ này, lát nữa chúng ta ra ngoài thì cậu sẽ chạy.
Cậu nhóc con nhỉ ra phía bên ngoài: “Đi bên ngoài, đi bên ngoài.
Khách sạn có xe, một đoàn người đi đến thành cổ Đại Lý trước, cứ một lát La Xán ôm cháu ngoại trai, một lát lại chở nhóc đi, một lát lại để nhóc tự đi trên mặt đất, La Tranh Tranh đi ở phía sau chụp được rất nhiều ảnh cho bọn họ.
Tiểu Trương cầm đồ đi theo ở phía sau, chú Vương và thím Vương ở bên cạnh vừa ngắm phong cảnh vừa trông Tiểu Thừa Gia.