La Xán vui vẻ, sau đó cảnh giác nhìn anh: “Em không nên.
Vô duyên vô cớ tặng cậu xe làm cái gì?
Cố Thức nhướng mày nhìn cậu: “Khách sáo như vậy sao?
“Sao anh có thể mua xe cho em chứ? Trong lòng La Xán nhỏ máu, vậy mà cậu lại từ chối một chiếc xe, thậm chí đây còn là một chiếc xe sang trọng, cậu không còn tinh thần ngồi xe gì cả, cái gì cũng không muốn nói.
Cố Thức liếc nhìn cậu một cái, gương mặt bình thản từ trước đến nay bỗng có mấy phần vui vẻ.
Xuống xe, La Xán nhìn anh rể nhanh chóng đi đến thang máy, cậu cũng nhanh chân đuổi theo đi vào thang máy dành riêng, cậu không nhịn được mà nói nhỏ bên tai Cố Thức, nhỏ giọng hỏi: “Anh rể, có phải anh muốn hối lộ em không?
Cố Thức đút một tay vào túi quần, một tay cầm văn kiện, đôi mắt có chút lạnh nhìn về phía La Xán: “Ai cho em ảo giác là anh đang muốn hối lộ em?
La Xán tựa vào tường thang máy, nhìn anh: “Không phải sao, vậy anh cho em xe làm gì? Dù sao em cũng là đứa em trai duy nhất của chị, mặc dù là viên đạn bọc đường trong lòng của chị thì em cũng có thể che chở cho chị mình, đừng tưởng anh là thiếu gia mà dám bắt nạt chị của em, em nhất định sẽ báo thù cho chị.
Đột nhiên Cố Thức cười nhẹ một tiếng: “Em định báo thù như thế nào? Thằng bé nho nhỏ mà khí thế lại không nhỏ.
La Xán cực kỳ chăm chú: “Dù sao chỉ cần anh nhớ kỹ lời của em là được rồi.
“Được. Cố Thức thỏa mãn tấm lòng của người em trai muốn bảo vệ chị gái: “Anh sẽ nhớ kỹ lời em nói.
Sau khi La Xán nghe được lời anh nói thì vô cùng thỏa mãn, vỗ vỗ hai vai của anh: “Nhưng mà có nhiều lúc chị của em sẽ không nói đạo lý, đến lúc đó anh cứ nói cho em, em sẽ giúp anh khuyên chị ấy.
Đây là tấm lòng tốt của cậu em vợ, Cố Thức gật gật đầu, sau đó nói: “Như vậy là có thể nhận xe của anh rồi sao?
La Xán ho khục khục, nhìn anh: “Anh rể, anh thật sự muốn tặng xe cho em sao?
Đây chính là xe, không phải xe đạp, cũng không phải xe gắn máy, mà là ô tô con.
Cố Thức nhướng mày: “Đương nhiên, nhưng mà em phải thi thật tốt trong kỳ thi đại học.
La Xán rất có lòng tin về thành tích của chính mình, cậu rất có lý trí mà nói: “Chị của em có đồng ý không?
Trước kia anh rể cũng đưa quà cho cậu, nhưng mà chị gái cũng chỉ cho phép anh tặng những món quà thích hợp như quần áo, giày dép mà thôi, không cho phép anh rể tặng những món quà quá đắt đỏ.
Cố Thức cũng học cậu vỗ vỗ bờ vai cậu: “Chị em sẽ đồng ý.
La Xán đi theo Cố Thức đến phòng làm việc của anh, cậu nhìn nhìn xung quanh, cảm thán nói: “Anh rể, văn phòng này của anh thật rộng, nếu sau này em đi làm mà được làm việc trong căn phòng rộng như thế này thì nhất định sẽ đại khí.
Cố Thức ngồi vào ghế làm việc, chỉ chỉ ghế sô pha làm bằng da ở bên cạnh, bảo cậu ngồi xuống nghỉ ngơi.
La Xán ngồi ở trên ghế không ngừng nhìn những nhân viên đến đến phòng tìm anh rể, phần lớn đều là người khoảng bốn mươi tuổi, thỉnh thoảng cũng sẽ có vài thư ký nữ trẻ tuổi, cậu không quá để ý đến những nhân viên trung niên kia mà chỉ cẩn thận quan sát hai thư ký nữ trẻ tuổi, thấy mấy người họ nhìn anh rể ký tài liệu không chớp mắt sau đó ngoan ngoãn đi ra, không giống như mấy ông sếp không tốt ở trong phim truyền hình thì cậu mới yên lòng.