Diệp Lê liếc nhìn ông, mặt không chút thay đổi nói: "Tôi có thể nói gì đây? Còn không phải chỉ nói chuyện phiếm với bà sui về mấy đứa nhỏ, làm cái gì mà mất mặt?"
Thấy bà không chịu thừa nhận, Cố Bác Viễn nói: "Tôi thật không biết bà loại có oán giận với tôi lớn như vậy. Lúc tôi mới cưới bà, cả ngày tôi bận rộn với công việc, chuyện xảy ra trong nhà, bà cũng không nói với tôi, tôi căn bản không biết mẹ chèn ép khó dễ với bà."
Diệp Lê hừ một tiếng: "Người đàn ông thật sự đối xử tốt với vợ mình, cho dù tôi không nói, ông cũng sẽ phát hiện tôi ở nhà anh chịu ấm ức. Chẳng qua mẹ ông cũng không có kết cục tốt, tôi không phải là kiểu cô vợ nhỏ bị ức hiếp, bà ấy đối xử với tôi không tốt, tôi coi như không quen biết bà ấy, tự có người quản được bà ấy."
"Ai dám quản mẹ?" Cố Bác Viễn theo bản năng hỏi.
Diệp Lê lại hừ một tiếng: "Xem ra ông rất hiểu mẹ mình, cũng không giống như không biết tôi ở nhà bị khinh bỉ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây