Cố Thức liếc nhìn cô, cầm lấy bát đũa rồi cúi đầu dùng bữa, lời còn chưa nói xong cũng không nhất thiết phải thốt ra.
Họ vừa trở lại công ty, Liễu Hàm Nguyệt đã gọi cho cô.
Cô ta muốn xin lỗi cô, nếu cô ta không nhất quyết quay phim thì đã không xảy ra nhiều chuyện lùm xùm như vậy.
"Chuyện này có quan hệ gì tới chị đâu? Cứ ôm hết lỗi lầm của người khác về mình thế, bị ngốc rồi à?" La Tranh Tranh an ủi cô ta: "Dù chị có làm gì đi nữa thì người xấu cũng vẫn là người xấu. Chị không quay phim, bọn họ sẽ không ác ý gây chuyện ư? Đừng nghĩ nhiều.
Liễu Hàm Nguyệt nghe thấy thế, lập tức được an ủi: “Chỉ cần em không cảm thấy chị làm liên lụy thì đám người ngoài đó nói gì đi nữa cũng chẳng quan trọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây