Cố Hoa Lạc lấy được chiếc vòng cổ kim cương nên đang rất vui vẻ.
Cô ta nhìn về phía Tô Chỉ Lam bên cạnh, nói: “Tớ thừa nhận bộ trang sức ngọc lục bảo kia rất đẹp, tớ cũng rất thích, nhưng giá chắc cũng không nhỏ đâu.
Tô Chỉ Lam nhìn vào bức ảnh, cô ta thật sự rất thích, sau đó nói: “Tớ bán biệt thự được một ít tiền, một nửa đầu tư vào điện ảnh, số còn dư định mua bộ trang sức này, đến lúc đó nếu không đủ, cậu cho tớ mượn một ít nhé?
Cố Hoa Lạc nhíu mày: “Tớ cũng không có bao nhiêu tiền, cậu biết đấy, của hồi môn của tớ cũng không ít, nhưng khoảng thời gian trước đã lấy một phần đầu tư cho Trịnh Vĩ Minh rồi.
Tô Chỉ Lam nhìn cô ta như một kẻ ngốc: “Mặc dù nhà họ Trịnh bọn họ không có tiền kinh doanh, cũng không thể bắt cậu dùng đến của hồi môn chứ, bọn họ muốn cậu liền cho, cậu có ngốc không vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây