Liễu Hàm Nguyệt cầm đầu ngỗng vừa gặm vừa chậm rãi chế giễu: “Có một số người chính là ngứa mồm.
Cố Bác Viễn cũng vô cùng không vui: “Ăn cũng không thể lấp kín miệng của con.
Cố Hiển hết sức ấm ức, anh ta chẳng qua là tuỳ miệng nói một câu thôi? Anh ta đã làm sai gì chứ, đều quay qua mắng anh ta.
Diệp Lê nhìn sang những món ăn khác trên bàn ăn, từ từ nói: “Đĩa đậu phộng này, và trứng vịt muối, nồi bí ngô, đều là thức ăn do Tranh Tranh mang từ nhà mẹ đẻ về, trong buồng kho còn có rất nhiều trứng, hoa quả phơi khô.
Liễu Hàm Nguyệt nhìn về phía Cố Hiển: “Cho anh ăn, còn không bằng cho chó ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây