“Con đúng là đứa bạn tốt, chuyện lớn như thế mà tự mình gánh lấy, còn lo cho Thi Nghiên nữa. Dì chẳng biết lấy gì đền đáp, thôi con nhận chiếc vòng này nhé. Nếu con không chê, từ nay nhận dì làm mẹ nuôi, dì sẽ thương con như con gái ruột vậy.”
Thạch Miểu nhìn chiếc vòng thủy tinh trong tay, biết rõ giá trị của nó, vội vàng từ chối. Nhưng mẹ Tống đã đeo vào tay cô ấy cho bằng được: “Tấm lòng của dì, con đừng từ chối.”
Tống Thi Nghiên đứng bên cạnh cười, dịu dàng trêu: “Vòng cũng đeo rồi, có phải nên đổi cách xưng hô chưa?”
“Mẹ nuôi...”
Thạch Miểu gọi thử một tiếng, mẹ Tống lập tức tươi rói: “Ừ, chờ đấy, tối nay mẹ nuôi sẽ trổ tài cho con xem.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây