Tống Thi Nghiên lập tức bật dậy khỏi giường, nhìn quanh thấy quả thật trong phòng không có Thạch Miểu đâu: “Cô ấy không sao chứ?”
“Không sao cả. May mà căn hộ 1702A bên cạnh có một anh cảnh sát mới chuyển đến, anh ấy kịp thời khống chế tên trộm.”
Lúc này cô mới thấy yên tâm, hỏi rõ địa chỉ đồn công an rồi thu dọn đồ đạc đến đó ngay.
Đồn công an khá đông người, vừa vào đến nơi, Tống Thi Nghiên đã nhìn thấy Thạch Miểu đang ngồi trên ghế. Cô chạy vội đến, kiểm tra khắp người cô bạn từ đầu đến chân, thấy không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm: “Sao liều thế? Hắn ta trộm thì kệ hắn, cậu lao vào làm gì? Lỡ bị thương thì sao?”
Thạch Miểu nắm lấy tay cô, kéo ngồi xuống bên cạnh rồi nhẹ giọng: “Thi Nghiên, tớ có chuyện phải nói với cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây