Ông nội Sở vừa hay tin đã lập tức tới bệnh viện, đích thân kê thêm một chiếc giường bên giường bệnh của Sở Yến Thâm, suốt một tuần liền không rời nửa bước.
“Ông nội, con thật sự không sao đâu ạ. Ông đừng khổ sở theo con thế này, về nhà nghỉ ngơi đi.”
“Biết nghĩ cho ông nội rồi hả? Ông thấy mày là muốn chọc ông tức chết đây mà! Bao nhiêu lần ông bảo rồi, cái giới đó phức tạp, chẳng tốt đẹp gì, đừng có mà dính líu. Mau về nhà kế nghiệp, ham hố gì ba đồng bạc lẻ.”
Sở Yến Thâm mệt mỏi nhắm mắt, im lặng không đáp. Anh hiểu rất rõ, chỉ cần hé răng nói một câu, ông nội nhất định sẽ nổi đóa, rồi lôi bằng được anh ra tranh cãi đến cùng.
Nhìn dáng vẻ tiều tụy, gầy gò như chỉ còn da bọc xương của đứa cháu trai, ông nội Sở lòng đau như dao cắt. Ông cố gắng nhẫn nại hạ giọng khuyên nhủ:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây