Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng

Chương 41:

Chương Trước Chương Tiếp

“Không cần đâu, cô thấy ngon là được rồi.” Giọng anh nghe thì dịu dàng, nhưng động tác đặt đũa xuống lại mạnh đến bất thường, ánh mắt cũng lạnh lùng hẳn: “Hôm nay cô không tới công ty, không biết cô đã triển khai đến đâu với bản kế hoạch mới?”

Nghe thấy anh nhắc tới công việc, Chu Nghi lập tức nhận ra ẩn ý trong lời anh. Là người hiểu chuyện, hắn đâu thể không nghe ra câu đuổi khéo. Thấy cô bé khóa dưới nhìn mình đầy áy náy, hắn vội đứng dậy, lễ phép nói: “Thôi, hai người còn chuyện công việc, mình nói chuyện sau nhé, Tiểu Nghiên, anh nhắn em sau.”

Tống Thi Nghiên đứng dậy tiễn hắn ra cửa, sau đó quay lại, thấy Sở Yến Thâm ngồi im lặng uống trà, không khỏi thấy áy náy: “Xin lỗi anh, đã làm anh mất hứng.”

“Sao lại thế? Nghe hai người trò chuyện, tôi thấy hai người thân thiết thật, lâu ngày không gặp, trò chuyện nhiều một chút cũng hợp lý.”

Tống Thi Nghiên từng thấy vẻ mặt tức giận của anh khi còn là fan. Có lần bị fan cuồng bám theo tận xe, suýt gây tai nạn, thay vì để quản lý xử lý, anh tự xuống xe dạy dỗ một trận ra trò. Cảnh đó bị người qua đường chụp lại, lan truyền khắp mạng.

Còn một lần khác, có cô bé trốn học đến khách sạn tìm anh, bị anh răn dạy hẳn ba phút, rồi lên Weibo nhắn nhủ fan rằng học hành vẫn là quan trọng nhất, nếu còn tiếp tục bỏ học theo đuổi thần tượng, anh sẽ giới hạn độ tuổi dự fanmeeting, dưới mười tám tuổi không được vào.

Tuy miệng anh nói dễ nghe, nhưng Tống Thi Nghiên rõ ràng cảm nhận được sự khó chịu trong lòng anh. Cô đồng ý buổi hẹn hôm nay là muốn giúp anh thoải mái hơn, giúp anh vượt qua giai đoạn bế tắc trong sáng tác. Nhưng kết quả chẳng những không giúp anh vui lên, lại còn khiến anh thêm bực bội. Cô thấy mình có lỗi, dù thật lòng cũng không hiểu, vì sao anh lại tức giận đến thế.

Bữa tối này, cuối cùng chẳng vui vẻ gì. Khi họ vừa bước ra khỏi phòng riêng, Chu Nghi đã đợi sẵn. Hắn không chỉ ngăn không cho Sở Yến Thâm thanh toán mà còn cản luôn ý định quẹt thẻ trả ơn của Tống Thi Nghiên.

“Anh mời em một bữa ăn thôi mà, em từ chối chẳng khác nào tát vào mặt anh đấy.”

Nghe vậy, cô đành cất điện thoại, cười nói cảm ơn: “Vậy em cảm ơn anh đã chiêu đãi, hôm khác để em mời lại nhé.”

Sở Yến Thâm lịch thiệp xách giúp cô túi xách và túi laptop, tưởng đâu cuối cùng cũng thoát được người đàn ông dai dẳng kia. Ai ngờ Chu Nghi lại ôm bó hoa, tay còn xách thêm hộp bánh kem, chạy theo đến tận thang máy. Hắn nhiệt tình nói như thể đang tranh giành sự chú ý:

“Bánh kem ở đây rất giống chỗ mình từng ăn, em mang về thử xem.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)