Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng

Chương 39:

Chương Trước Chương Tiếp

Tống Thi Nghiên vừa nhìn đã nhận ra người trước mặt là đàn anh khóa trên của cô hồi học ở Harvard, Chu Nghi. Gặp lại bạn cũ, cô không giấu được sự vui mừng, lập tức đứng dậy đón tiếp: “Anh Chu! Thật không ngờ lại là anh!”

Chu Nghi đặt đĩa đồ ăn lên bàn, mỉm cười rạng rỡ, mở rộng vòng tay: “Tiểu Nghiên, chào mừng em về nước.”

Thấy anh chủ động muốn ôm, Tống Thi Nghiên vội liếc qua Sở Yến Thâm đang ngồi cạnh với ánh mắt lạnh như băng, sau đó mới lịch sự ôm nhẹ một cái rồi nhanh chóng buông ra: “Đã lâu không gặp.”

Lúc hai người ôm nhau, Chu Nghi không kìm được mà khẽ nghiêng đầu, hít hà mùi hương hoa hồng vương trên mái tóc dài của cô. Hắn thích cô bao năm, mà hình như đây là lần đầu tiên họ ôm nhau. Dù chỉ trong chốc lát, lòng hắn vẫn như có gì đó rung lên, chỉ muốn ôm cô thật chặt, không buông ra nữa.

Hành động vuốt tóc đầy tình ý ấy của Chu Nghi không qua nổi ánh mắt của Sở Yến Thâm. Không thể tiếp tục ngồi yên, anh đứng dậy bước tới trước mặt họ, chủ động đưa tay ra: “Chào anh, tôi là Sở Yến Thâm.”

Nhận thấy đối phương có vẻ không mấy thiện cảm, Chu Nghi buộc phải nghiêm túc đáp lại: “Anh Sở, tên của anh tôi đã nghe nhiều. Tôi là Chu Nghi, đàn anh khóa trên của Tiểu Nghiên.”

Không khí giữa hai người bỗng chốc căng thẳng lạ thường. Tống Thi Nghiên vội lên tiếng xoa dịu: “Anh Chu là đàn anh khóa trên của tôi. Hồi đó tôi học ở nước ngoài, thường qua nhà anh ấy ăn ké.”

“Em vẫn nhớ món sườn rim mật anh nấu, từ lúc anh về nước đến giờ, em vẫn thèm món đó.”

Nghe cô còn nhớ những chuyện xưa cũ giữa họ, ánh mắt Chu Nghi sáng rỡ, giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn. Hắn bước đến bên cô, kéo ghế cho cô ngồi xuống:

“Ngồi đi, mấy món này đều do anh tự nấu, ăn khi còn nóng mới ngon.”

Vì phép lịch sự, Tống Thi Nghiên đành theo lời hắn ngồi xuống. Chu Nghi cũng không khách sáo, kéo luôn chiếc ghế bên cạnh, ngồi sát bên cô, gắp một miếng sườn để vào bát cô: “Biết em dạ dày yếu nên anh làm toàn món thanh đạm, đúng khẩu vị em thích.”

“Anh lúc nào cũng thích trêu em.” Tống Thi Nghiên nhìn hắn đầy mong đợi, nếm thử miếng sườn, đúng là hương vị cô vẫn luôn nhớ mãi trong suốt thời du học.

Ánh mắt cô bừng sáng: “Anh nấu còn ngon hơn hồi trước.”

Sở Yến Thâm ngồi lại chỗ, nhìn hai người trò chuyện thân thiết, gương mặt không giấu được sự khó chịu. Ánh mắt lạnh băng liên tục dán vào họ, như thể muốn đóng băng cả không khí.

Chu Nghi hoàn toàn phớt lờ sự hiện diện của anh, dáng vẻ như không có ý định rời đi. Hắn liên tục gắp thức ăn cho Tống Thi Nghiên, dịu dàng dỗ dành: “Từ ngày về nước, anh cũng ít nấu nướng hẳn. Nhưng hôm nay gặp lại em, anh nhất định phải tự tay làm vài món. Cũng may tay nghề không đến nỗi tệ.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)