Khuôn mặt Sở Yến Thâm trông càng lúc càng u uất.
Năm năm bước chân vào giới giải trí, anh đã sáng tác tổng cộng sáu mươi ba ca khúc. Nhưng bất kỳ sáng tạo nào cũng cần có cảm xúc làm chất liệu. Việc liên tục dốc hết mình suốt thời gian dài gần như đã bào mòn sạch mọi xúc cảm trong anh.
Giai đoạn khủng hoảng sáng tác ập đến như một điều tất yếu, kéo dài dai dẳng suốt nửa năm qua khiến anh day dứt mãi không yên.
“Cô cũng nghĩ như họ, cho rằng tôi cạn ý tưởng rồi đúng không?”
Chỉ một câu hỏi ấy đã khiến Tống Thi Nghiên hiểu ra tất cả. Thì ra sự chệch nhịp và thiếu đồng điệu trong album lần này không hẳn là bước thử nghiệm liều lĩnh. Có thể, đó là những ca khúc do công ty mua về để lấp đầy khoảng trống khi anh không còn cảm hứng. Những bài hát đó khiến anh nghi ngờ chính mình, làm đảo lộn nhịp sáng tác vốn dĩ của anh.
“Anh có studio riêng, có quyền tự quyết, sao không loại mấy bài đó ra trước?”
Sở Yến Thâm là người giữ lời. Anh từng hứa với fan mỗi năm sẽ phát hành ít nhất một album, tổ chức năm buổi concert. Từ đó đến nay, anh chưa bao giờ thất hứa, bây giờ cũng vậy.
“Nhưng nếu bỏ chúng thì sẽ không đủ để thành một album hoàn chỉnh.”
Tống Thi Nghiên chưa từng thấy Sở Yến Thâm lạc lối như vậy.
Trong mắt cô, anh luôn mạnh mẽ, luôn là chỗ dựa vững chắc, chưa từng khiến fan phải thất vọng. Thế nhưng giờ đây, khi đối diện với khuôn mặt mỏi mệt ấy, cô mới nhớ ra anh chỉ mới hai mươi ba tuổi. Dù bề ngoài chững chạc đến đâu thì anh vẫn là một chàng trai trẻ, vẫn có những phút không thể gánh nổi mọi kỳ vọng.
“Album dạng MINI vẫn rất ổn mà, hoặc ra EP cũng chẳng sao. Nếu tôi là fan của anh, chắc chắn tôi sẽ muốn nghe những bài hát chân thành nhất. Âm nhạc có cảm xúc, người nghe cũng vậy. Chỉ cần anh giải thích rõ ràng, tôi tin họ sẽ hiểu, sẽ thông cảm cho khoảng lặng của anh, cho những cố gắng vượt qua giai đoạn này.”
Sở Yến Thâm nhìn vào mắt cô, lần đầu cảm nhận được cảm giác được ai đó thấu hiểu một cách trọn vẹn.
Fan luôn muốn thần tượng của mình hoàn hảo, vậy nên anh đã cố gắng làm tất cả để xứng đáng với tình cảm đó. Nhân viên studio nỗ lực từng ngày, anh cũng không muốn phụ lòng họ. Tất cả kỳ vọng đều dồn lên vai anh, vừa khiến anh biết ơn, vừa khiến anh sợ hãi.
Mỗi lần album mới được phát hành, anh Trần đều báo tin vui, nói rằng album phá kỷ lục doanh số, thống trị hàng loạt bảng xếp hạng. Nhưng điều Sở Yến Thâm quan tâm lại là từng dòng bình luận mà anh lặng lẽ đọc bằng tài khoản phụ, muốn biết liệu người nghe có hài lòng, có thấy rung động không.