“Với anh, em quan trọng như mẹ vậy.”
Sở Yến Thâm phải mất rất nhiều thời gian mới dỗ được Tống Thi Nghiên yên giấc. Sau đó anh rời khỏi phòng, đến phòng khách gọi điện cho ông nội.
“Ông ơi, có phải ông giúp Tống Thi Nghiên rời khỏi khách sạn không ạ?”
Ông cụ Sở tháo kính, xoa xoa khoé mắt đã mỏi: “Con biết hết rồi à?”
“Vâng, cô ấy kể cho con nghe rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây