Kiều Kiều bê tô thịt kho của vợ trưởng thôn, tự mình làm thêm hai món rau, gõ cửa phòng: “Thi Nghiên, cả ngày nay chị chưa ăn gì rồi, sẽ đói lả mất.”
Tống Thi Nghiên không muốn phụ tấm lòng của cô ấy, cố gắng ăn vài miếng, nhưng chưa hết nửa bát đã gác đũa: “Xin lỗi, làm em lo rồi. Còn lại cứ để đó, mai chị ăn tiếp.”
Kiều Kiều nắm tay cô, nhẹ giọng dỗ dành: “Không sao. Nghe nói hôm nay có đoàn phim đến rừng trúc quay cảnh cổ trang, chúng ta ra đó xem cho khuây khỏa một chút nhé?”
Thi Nghiên vốn không muốn ra ngoài, nhưng không chịu nổi Kiều Kiều và đám trẻ con thay nhau năn nỉ. Cô đành thay đồ, trùm mũ áo hoodie rồi miễn cưỡng bước chân ra khỏi cửa.
Lũ trẻ chưa từng thấy đoàn phim hay thiết bị quay chuyên nghiệp, lại càng chưa gặp ai mặc cổ phục ngoài đời thật, nên cứ rúc trong góc mà háo hức theo dõi từng cảnh dàn dựng, từng câu thoại của diễn viên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây