Từ trước đến nay anh luôn đề phòng người khác, nhưng lần này lại không chút cảnh giác. Bởi vì thuốc là do chính cô đút bằng môi, dù có là thuốc độc anh cũng sẵn sàng nuốt vào.
Sau đó Tống Thi Nghiên quay đầu, nhanh chóng nhổ viên thuốc còn lại vào khe giữa tủ đầu giường và đệm, rồi quay sang làm bộ nghiêm túc nói: “Mở miệng, để em kiểm tra.”
Sở Yến Thâm mỉm cười ngoan ngoãn há miệng, để cô kiểm tra. Nhưng ngay sau đó lại bất ngờ áp sát, dụ dỗ cô dùng lưỡi kiểm tra kỹ càng thêm vài lần nữa. Hai người quấn quýt hồi lâu, cuối cùng, thuốc ngủ cũng phát huy tác dụng, Sở Yến Thâm chìm vào giấc ngủ say.
Tống Thi Nghiên thử vỗ nhẹ vào má anh, đúng như dự đoán, không có bất kỳ phản ứng nào.
Tống Thi Nghiên phải dồn hết sức mới gỡ được cánh tay đang ôm chặt lấy mình của Sở Yến Thâm. Dù đã mê man, anh vẫn giữ nguyên tư thế như muốn giam cô lại, cứ như không muốn tách rời dù chỉ một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây