Hoắc Đình và Thạch Miểu liếc nhau, hắn ta nhanh chóng hiểu được ánh mắt cầu cứu của cô ấy, bèn trả lời dứt khoát: “Hàng xóm thôi mẹ. Bạn gái của anh họ con là bạn thân của cô ấy. Hai người họ sống sát bên, căn 1701A. Bọn con thỉnh thoảng nấu ăn chung, hôm nay con về muộn nên nhờ cô ấy qua chuẩn bị đồ trước.”
Mẹ Hoắc nhìn kỹ gương mặt con trai, thấy hắn ta không giống đang nói dối, mới tạm yên lòng: “À, vậy là bạn của Yến Thâm với Tiểu Đình à? Cháu gái ngoan, cháu tên gì nhỉ? Bạn thân của cháu tên gì?”
Thấy mẹ bắt đầu dò hỏi đến nơi đến chốn, Hoắc Đình liền ngắt lời: “Mẹ đừng hỏi nhiều quá, nếu anh họ biết, lại nổi giận nữa cho mà xem.”
Mẹ Hoắc hiểu rõ tính khí của cháu mình và con trai, thấy mặt cô gái đỏ bừng vì ngượng, bà ấy cũng biết mình hơi quá lời. Thế nên khi con trai đẩy bà ấy ra cửa, bà ấy cũng không làm khó, xách túi rời đi luôn: “Lần này mẹ tạm tha, ngày mai con nhất định phải về nhà, kể rành mạch chuyện của hai đứa cho mẹ nghe hết đấy.”
“Biết rồi mà mẹ, chắc chắn con sẽ về.” Hoắc Đình không muốn mẹ mình xen vào chuyện giữa anh họ và chị Thi Nghiên, lỡ mà chọc giận chị ấy rồi bỏ đi, hắn ta sẽ là người bị lôi ra xả giận đầu tiên: “Mẹ đi nhanh đi, lỡ gặp phải anh họ thì con chết chắc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây