Tuy nhiên, tôi cũng không có lập tức đến hỏi Tần Lục Nương.
Đứng dậy, tôi ra hiệu cho Ân Oanh đi theo tôi.
Hai người rời khỏi cửa hàng và đi về phía đầu phố.
Ánh nắng chiếu lên những đường nét thanh tú của cô ấy.
Sắc mặt cô ấy vẫn xanh xao, trông ốm yếu đến đáng thương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây