Tôi vội vàng lắc đầu, nói không phải gạo máu.
Sắc mặt của Thẩm Kế lập tức dịu đi không ít.
Tôi cúi đầu suy nghĩ.
Phản ứng của Thẩm Kế vẫn nằm trong dự đoán của tôi, nhưng chuyện này, có thể giấu cô ấy mãi được sao?
“Tưởng Hồng Hà?” Thẩm Kế lại gọi tôi, hỏi tôi làm sao vậy? Sao cứ đứng im như thế?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây