Sắc mặt tôi biến đổi, vội vàng quát bảo cô ấy dừng lại.
Nhưng Liễu Nhứ Nhi không dừng.
Tôi sải bước đến trước mặt cô ấy, chặn lại, trầm giọng nói: “Bây giờ cô đi, bị bọn họ bắt được, đến lúc đó truyền thừa không giữ được, thi thể bà nội cô cũng không mang về được.”
Liễu Nhứ Nhi lệ rơi đầy mặt, vô cùng đau khổ.
Tôi nói với cô ấy, chúng tôi không phải là không quan tâm, mà là phải nghĩ ra một kế sách vẹn toàn, không thể nóng vội được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây