Tôi giả vờ như đang suy nghĩ, Thường Kim lại lùi về sau hai bước.
Giọng hắn ta khàn đặc: “Nhứ Nhi, cô quá ngây thơ rồi, tôi chỉ là lo lắng cô ra ngoài bị lừa gạt, tên Tưởng Hồng Hà kia, tuyệt đối không có ý tốt, tôi ...”
Ánh mắt Liễu Nhứ Nhi càng thêm lạnh lẽo, trên vai cô ấy đột nhiên xuất hiện một con rắn nhỏ lưng đen bụng trắng, hung hăng phun lưỡi về phía Thường Kim.
Chân Thường Kim mềm nhũn, suýt chút nữa thì quỳ sụp xuống đất.
Hắn ta mím chặt môi, lui ra khỏi phòng khách, sau đó vội vàng rời khỏi sân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây