“Thẩm lão gia... Tôi cứ tưởng ông đã cao bay xa chạy rồi... May quá, may quá...”
Tôi cố nén tim sự khiếp đảm, khàn giọng nói.
Lão âm tiên sinh không để ý đến tôi, thân thể ông ta từ dáng vẻ còng lưng, bắt đầu trở nên thẳng đứng.
Sương mù mỏng đi.
Lúc này chúng tôi đứng ở cuối sân, gần vị trí cổng sân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây