Tôi lắc đầu, nói ông thầy chỉ bảo cho máu, không có gạo, cũng không có đất.
Thẩm Kế thở phào nhẹ nhõm, lại nói: “May mà tôi lo xa quá, về bản chất, chỉ đơn thuần là một bát máu thôi, cũng không phải là tà thuật gì... Huống hồ cậu cái gì cũng không biết.. .”
Tim tôi lại giật thót một cái, bất an hỏi: “Tà thuật?”
“Ừ.” Thẩm Kế gật đầu, nhưng cũng không nói gì thêm.
Tôi lại do dự, ánh mắt Thẩm Kế càng thêm nghi hoặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây