Phòng Thuật

Chương 987: Châu khôn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Năm giờ chiều, trong phòng làm việc của tổng 2 bộ công ty Trung Vĩ toà nhà Lục Châu, Trương Vĩ ẽ ngồi phía sau bàn làm việc, lật giở một số văn kiện = của công ty Trung Vĩ, xem xét tình hình phát truyền gần đây của công ty. – Cộc cộc, cộc cộc. . . Âm thanh giày cao gót truển đến, Trương Kỳ đi đến bên cạnh bàn làm việc, đặt cốc trà lên mặt bàn. – Cám ơn. Trương Vĩ không ngẩng đầu lên, chỉ thuận miệng đáp một câu. – Thật là không có thành ý, còn không thèm ngước mắt lên nhìn em Trương Kỳ trừng mắt, coi thường nói. – Bây giờ anh đang bận lắm, không dễ gì mới bớt được chút thời gian đến Công ty một lần. Trương Vĩ cười đáp một câu, lại chuyển đề tài câu chuyện: – Vả lại, nếu như anh muốn ngắm em, về nhà ngắm cũng không vội, đến lúc đó em mặc càng ít, càng sexy càng tốt. – Ha. Đúng là tên khốn nạn. Thật không biết trong đầu anh đang nghĩ cái gì nữa. Sau khi nghe Trương Vĩ nói xong, Trương Kỳ không nhịn được mà đỏ mặt nói. – Đúng rồi, gần đây công ty đang cấp tốc mở rộng giai đoạn, em phải để tâm nhiều chút, đặc biệt là mấy cửa hàng mới mở trong khu. Trương Vĩ dặn dò. – Được rồi, em biết rồi, nếu như có thời gian em sẽ đến chỗ mấy cửa hàng đó xem xem. Trương Kỳ gật đầu đáp. Lúc nói đến chuyện công việc, cô vẫn vô cùng chú tâm. – Ân, vậy thì tốt. Trương Vĩ gật gật đầu nói. Một khoảng thời gian trước, Trương Vĩ lợi dụng thân phận đại biểu đại hội Chung Kiến Hoa, nhờ đến sự giúp đỡ của bạn bè trong giới truyền thông ô Tô Phỉ, đem công ty Trung Vĩ thành một trong những tin tức hàng đầu, để đẩy nhanh điều kiện thành lập phát triển công ty Trung Vĩ Ở kinh đô có tổng cộng 18 quận, trong đó nơi phồn hoa nhất là bốn phân khu Đông, Tây, Hải , Triều. Mà khu Long Tỉnh lại chính là nằm ở khu Đông, đồng thời lại có sự chiếu cố lớn ở cả phó khu, nên cả khu Đông đều mở đầy các chi nhánh. Lợi dụng việc đại hội đại biểu này để tiến hành đầu cơ, công ty Trung Vĩ thừa cơ mở rộng quy mô, bắt đầu phát triển mở rộng thêm ba phân khu bên ngoài. Đương nhiên, thị trường thứ yếu lớn như vậy, công ty Trung Vĩ không ngừng mở rộng và bành trướng ra, tất sẽ dẫn đến sự thù địch của các công ty khác, thậm chí sớm muộn cũng khó tránh được việc nảy ra các xung đột. Đặc biệt là ở ba khu Tây, khu Hải, khu Triều. Công ty Trung Vĩ không có hậu đài vững chắc sau lưng, đã bắt đầu xuất hiện những tranh đấu lợi ích ở nhiều mức độ. Chẳng qua tổng thể vẫn chưa bị tổn hại quá nhiều. – Đúng rồi, vợ chồng Chung Kiến Hoa và Mạnh Quảng Vận gần đây không tìm em gây phiền phức chứ? Trương Vĩ lộ ra vẻ mặt quan tâm, hỏi. – ân. . . Sau khi nghe Trương Vĩ hỏi xong, Trương Kỳ không nhịn được mà chần chừ một lúc mới nói: – Hai ngày trước Mạnh Quảng Vân còn gọi điện thoại cho em, trong điện thoại hung dữ mắng em mấy câu, có điều cũng không làm náo loạn đến tận cửa. – Vậy em phải cẩn thận một chút, nếu như bạn họ còn tới tìm em làm phiền nữa thì em phải lập tức nói cho anh biết. Trương Vĩ nói – Em biết rồi. Trương Kỳ mỉm cười gật đầu nói. Trong phòng ngủ ở biệt thự Long Uyển, Chung Kiến Hoa mặc một thân đồ ngủ, ngồi trước máy tính lướt web, con chuột lăn lăn mấy lần, dường như đang tìm kiếm cái gì. – Ông xã, không còn sớm nữa rồi, mau đi nghỉ ngơi đi thôi. Mạnh Quảng Vân cả người mặc bộ đồ ngủ màu đỏ, ngồi trên cái bàn lớn phía đầu giường, khẽ vỗ vô vào hai má mình. – Ân. Chung Kiến Hoa đáp lấy lệ một câu. – Ông xã, anh đang làm gì thế? Hờ hững không thèm quan tâm em. Thấy ông xã của mình không thèm quay đầu lại, Mạnh Quảng Vân có chút bất mãn lên tiếng. – Anh đang tìm tin tức trên mạng, xem xem chuyện kia có tin tức gì mới không Chung Kiến Hoa nghiêm giọng nói. – Sau khi nghe Chung Kiến Hoa nói xong, Mạnh Quảng Vân hạ giọng đáp một tiếng. Hồi đó, chính mà Mạnh Quảng Vân vì món lợi nhỏ cho nên mới đắc tội công ty Trung Vĩ, làm cho chuyện đó ầm ĩ lên cũng làm mất hết cả mặt mũi của Chung Kiên Hoa. – Vẫn may, mấy tin tức này đã lặn xuống rồi, các diễn đàn cũng không còn thảo luận nữa. Chung Kiến Hoa tiện tay tắt máy tính, trên mặt lộ vẻ nhẹ nhõm, nói: – Ông xã, cái tên Trương Vĩ đó đúng là tức chết người mà, lẽ nào chuyện này cứ để như vậy sao? Mạnh Quảng Vân tức giận nói. – Đương nhiên không thể để như vậy được, làm gì có chuyện dễ dàng như thế. Chung Kiến Hoa ngồi xuống bên giường, mặt lộ vẻ âm hiểm Sở dĩ Chung Kiến Hoa mãi vẫn không có động tĩnh gì là sợ chuyện đại hội đại biểu càng lúc càng loạn, bây giờ mọi chuyện đã lắng lại rồi, hắn cũng đã đến lúc đi trả thù đối phương. – Ông xã, vậy anh định sẽ làm thế nào, có phải là tìm người đi xử lý công ty Trung Vĩ không? Mạnh Quảng Vân phấn khởi hỏi. – Anh không định động đến công ty Trung Vĩ, nếu không sẽ thu hút sự chú ý của người khác, đến lúc đó lại thêm cái việc đại hội đại biểu ác ý trả thù. Vậy không phải là anh tự chuốc hoa vào thân hay sao? Chung Kiến Hoa cười cười lắc đầu, nói. – Vậy thì phải làm sao? Chúng ta không đối phó công ty Trung Vĩ, làm sao mới có thể xử lý? Mạnh Quảng Vân ngờ vực – Cái tên Trương Vĩ đó, không những là Đổng sự trưởng của công ty Trung Vĩ, mà còn là Đổng sự trưởng của công ty Bách Ức. Chúng ta không thể động vào cônh ty Trung Vĩ, có thể đi xử lý công ty Bách Ức của hắn. Chung Kiến Hoa lạnh lùng nói. Chung Kiến Hoa có thể trở thành đại biểu đại hội, tự nhiên cũng có quan hệ và móc nối. Vả lại hắn vốn dĩ buôn bán vật liệu xây dựng, có quan hệ rất sâu với chính phủ và bất động sản, tự nhiên sẽ có cách đối phó với công ty Bách Ức của đối phương. – Ông xã, anh đúng là thật thông minh, chúng ta đây không phải là giành được mục tiêu trong khó khăn sao. Nghe Chung Kiến Hoa nói xong, Mạnh Quảng Vân phấn khởi nói, còn hôn Chung Kiến Hoa một cái Chương 989:Châu Khôn (2)

– Reng reng reng. . . . Trong văn phòng của Phó tổng bộ phận công trình công ty Hoa Dương, đột nhiên tiếng chuông điện vang lên, Trương Vĩ nhấc ống nghe, nói: – Alô, tôi là Trương Vĩ đây. – Trương tổng, Châu tổng giám ở bộ phận xây dựng muốn gặp ngài. Không biết bây giờ ngài có tiện gặp không? Trợ lý Điền Văn Văn nói. – ân. Sau khi nghe Điền Văn Văn nói, Trương Vĩ không nhịn được mà nghiêm nét mặt, chưa vội trả lời đối phương. Trương Vĩ nhậm chức phó tổng bộ phận công trình cũng đã được một thời gian rồi, nhưng tổng giám của bộ phận xây dựng làm việc dưới quyền chưa từng tới văn phòng của hắn báo cáo, thậm chí còn không thèm chủ động gọi điện thoại. Điều này khiến cho Trương Vĩ trong lòng vô cùng bất mãn. Có điều, Trương Vĩ còn chưa từng gặp qua Châu Khôn, không biết tên gia hoả này trời sinh kiêu ngạo hay là thật sự không hiểu quy tắc làm việc, vậy nên vẫn quyết định gặp hắn một lần – Cho hắn ta vào đi. Trương Vĩ phân phó một tiếng rồi cúp máy. – Cốc cốc cốc. . . . Trương Vĩ cúp điện thoại không lâu thì có tiếng gõ cửa truyền đến, Trương Vĩ ngẩng đầu nhìn về phía cửa Công ty, nói: – Mời vào. Kẽo kẹt một tiếng, cánh cửa phòng bị đẩy ra từ bên ngoài, một người thanh niên khoảng hơn ba mươi tuổi tiến vào, quan sát Trương Vĩ một lát rồi nói: – Trương tổng, chào ngài. – Anh chính là Tổng giám Châu Khôn của bộ phần xây dựng? Trương Vĩ mặt không có biểu tình gì nói. – Không sai, tôi chính là Châu Khôn, mấy ngày trước luôn giám sát ở công trình cho nên không thể có thời gian đến báo cáo với ngài được. Châu Khôn nói. – Ngồi đi. Trương Vĩ nhẹ nhàng nói. – ân. Châu Khôn thuận miệng đáp một tiếng, sau đó ngồi xuống phía đối diện Trương Vĩ – Châu tổng giám tới tìm tôi là có việc gì sao? Trương Vĩ hỏi – A, tôi là muốn đến báo cáo tiến triển của hạng mục khu Đạt Hưng với ngài, và cũng hy vọng ngài mau phê duyệt hợp đồng mua bán của khu Đạt Hưng, nếu không rất có khả năng làm trì trệ công trình. Châu Khôn nói. – A, tôi biết rồi, còn có chuyện gì nữa không? Trương Vĩ nhẹ nhàng phân phó một tiếng, không cho là như vậy nói. – Trương tổng, ngài vừa mới đến bộ phận công trình, vẫn chưa thực sự biết được tính quan trọng của bộ phận này. Việc thi công của bộ phận công trình vạn vạn không thể chậm trễ được. Châu Khôn lại khuyên bảo lần nữa. – Châu tổng giám, tôi là phó tổng của bộ phận công trình, nên làm như thế nào không cầm một cấp dưới như anh đến dạy dỗ. Sau khi nghe Châu Khốn nói xong, Trương Vĩ không kìm được mà nghiêm sắc mặt, nói. – Trương tổng, ngài đừng tức giận, tôi chẳng qua là nói những lời tận đáy lòng mà thôi. Châu Khôn tỏ vẻ sợ hãi nói. – Châu Khôn, quản lý tốt bộ phận xây dựng của a anh là được rồi, việc của bộ phận mua sắm anh – không cần can dự vào. Trương Vĩ nghiêm mặt nói. – Trương tổng, nếu như bộ phận mua sắm không thể kịp thời cung cấp vật liệu xây dựng, bộ phận xây dựng chúng tôi cũng không thể đúng thời hạn mà hoàn thành. Đến lúc thật sự làm chậm trễ tuấn độ thi công, ngài nói trách nhiệm này không chỉ mình tôi mà cả ngài cũng phải gánh vác nữa. Châu Khôn nói. Thấy Châu Khôn không biết tốt xấu như vậy, Trương Vĩ trong lòng vô cùng bất mãn, vả lại một tổng giám bộ phận xây dựng lại luôn nhắc đến chuyện của bộ phận mua sắm, khiến cho Trương Vĩ có biết bao ngờ vực trong lòng, hỏi: – Anh là tổng giám của bộ phận xây dựng, có thành kiến gì với bộ phận mua sắm, hay việc của bộ phận mua sắm có liên quan gì với anh? – Trương tổng, sao ngài lại có thể nói như vậy chứ? Nguyên vật liệu xây dựng bên mua sắm không thể kịp thời chuyển đếm, bộ phận xây dựng chúng tôi cũng không thể nào mà thi công được. Châu Khôn đảo đảo con người, ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: – Vả lại, tôi nghe người khác nói, hợp đồng mua săm đã được bộ phận mua sắm trình lên rồi. Nhưng bởi vì ngài luôn có ý kiến đối với cá nhân tôi thế nên mới chậm trễ mà không chịu phê duyệt hợp đồng, đợi đến khi công trình không thể nào hoàn thành đúng như thời hạn dự kiến, ngài sẽ nhân cơ hội đó mà xử lý tôi. – Ăn nói hàm hồ! Ai nói với anh những việc với vẫn như thế hả? Trương Vĩ vặn hỏi. – Vệ Khang Vệ tổng giám nói với tôi như vậy. Châu Khôn đè chặt cổ họng, nói. Châu Khôn nhìn có vẻ hơi lỗ mãng, trong mắt I không coi ai ra gì, kỳ thực cũng là một người rất có tâm kê, sau khi hắn cùng với Vệ Khang nói chuyện, hắn đã cảm thấy Vệ Khang có ý đồ khác rồi Châu Khôn phân tích kỹ càng một trận, cảm thấy Vệ Khang dường như muốn lợi dụng hắn, hoặc nói thẳng ra là muốn để cho hắn đi đối phó Trương Vĩ, nếu không cũng không cố ý nói chuyện như ngày hôm qua. Mà Châu Không vốn cũng không phải là “bóng đèn tỉnh lị” , tự nhiên sẽ không để cho Vệ Khang lợi dụng mình như vậy, ngược lại còn cố ý nói chuyện kia cho Trương Vĩ biết, kỳ thực cũng có ý ngư ông đắc lợi. – Anh ra ngoài đi. Sau khi nghe Châu Khôn nói xong, Trương Vĩ âm thầm quan sát hắn một lượt, rồi xua tay nói. – Được, vậy tôi xin phép cáo từ. Châu Khôn tuỳ tiện nói một câu, sau đó quay người bước ra khỏi phòng làm việc. – Vệ Khang, tôi vốn dĩ muốn cho cậu chút thể diện, xem ra cậu đúng thực là không biết tốt xấu rôi. Trương Vĩ không nhịn được cười lạnh, trong lòng đã có chủ ý riêng, muốn sa thải Vệ Khang khỏi công ty. Chương 990:(1)

Sau khi tới Chu Khôn, Trương Vĩ mới cẩn thận suy ngẫm lại, vốn hắn tưởng tìm một người ở bên trong thế cho cho Vệ Khang, như vậy càng dễ dàng thuận lợi lên cấp.

Thế nhưng, trải qua một khoảng thời gian tìm hiểu và tiếp xúc, hắn phát hiện hai phó tổng giám bộ vật tư, đều không phải người đặc biệt thích hợp để lựa chọn, mà Vệ Khang lại liên tiếp làm ra một số hành động khiến hắn không thế tiếp tục chờ đợi.

Cho nên Trương Vĩ quyết định phải dao sắc chặt đay rối, cắt bỏ khối u ác tính Vệ Khang này trước, sau đó mới lại sắp đặt người của mình vào chức vụ tổng vụ, có người của mình phụ trách ngành này làm nội ứng, chắc hẳn hi vọng thành công rất cao. Sau khi nghĩ thông suốt điểm mấu chốt trong đó, Trương Vĩ cầm điện thoại gọi cho Trầm Quang Huy, khi đầu bên kia bắt máy, hắn nói:


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)