“Sao, em làm phiền bữa cơm của mọi người rồi à.“Mộ Dung Huyên nói!
“Sao thế được?” Nhìn thấy Mộ Dung Huyên, Trương Vĩ nở nụ cười, nói: “Huyên Huyên tiểu thư ngồi xuống cùng ăn bữa cơm đi.”
“Không cần đầu Trương tổng, gần đây tôi không có tâm trạng ăn uống.” Mộ Dung Huyên lạnh lùng nói.
“Trương tổng, ngài dùng cơm trước đi, tôi ra ngoài nói chuyện với Huyên Huyên một lát.” Vệ Khang gượng nở nụ cười, nói.
“Cậu cứ tự nhiên.” Trương Vĩ khoát tay, ra điều không lưu tâm. “Huyên Huyên, chúng ta đi ra ngoài nói đi.” Vệ Khang kéo tay Mộ Dung Huyên, nhỏ giọng thì thầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây