Phòng Thuật

Chương 88: Khai trừ? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Những ngày này Trương Vĩ thường xuyên đến khu biệt thự Hương Giang, lớp bảo an cũng đã quen hắn, chỉ cần ghi danh một chút về thân phận, trực tiếp cho hắn vào, Trương Vĩ vừa đi vào khu biệt thự Hương Giang, liền thấy đứng ở cửa là một nữ tử còn trẻ tuổi.

Nữ tử dung mạo mỹ lệ, tóc dài xõa vai, trên người mặc một chiếc áo T- shirt hồng nhạt, với bộ ngực đầy đặn để lộ rãnh ngực trắng như tuyết, thân dưới mặc một cái quần bò bó sát người, vóc dáng cao ráo, không nghi ngờ gì nữa đó chính là tình nhân của Chu Bàn Tử – Lưu Vũ Nhu.

- Lưu tiểu thư sao cô lại ở đây?

Trương Vĩ thoáng nhìn Lưu Vũ Nhu, ánh mắt hắn hướng về bộ ngực trắng như tuyết cùng cặp đùi thon dài.

- Đương nhiên là tới để gặp anh!

Lưu Vũ Nhu miệng cười, giọng nói đầy mê hoặc.

- Nghênh tiếp tôi sao?

Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, thầm nói:

- Không nhìn ra, Bàn ca lợi hại thật đấy, mới chỉ có mấy ngày mà đã chuyển nguy thành an, hưởng thụ phúc làm người a!

- Cái gì mà cái phúc làm người chứ, Tư tưởng thật là xấu xa!

Trương Vĩ nói nhỏ nhưng lại không thế trốn khỏi tai của Lưu Vũ Nhu, nhìn thấy cô ta biến sắc, lạnh giọng nói:

- Tôi và Chu Bàn Tử không còn bất kỳ quan hệ nào, tôi hiện tại là trợ lý của Ngô tỷ.

- Quên đi, quan hệ này thật phức tạp, tôi cũng không muốn hỏi!

Trương Vĩ phất tay áo, nói.

Lưu Vũ Nhu tháng trước vẫn còn là tình nhân của Chu Bàn Tử, hiện tại lại công bố không có quan hệ gì với Chu Bàn Tử , trở thành trợ lý xinh đẹp của bà Ngô là vợ của Chu Bàn, nhắc tới chuyện xưa, đánh chết Trương Vĩ cũng không tin, nhưng mà điều này là chuyện tư tình riêng, hắn cũng không dễ chịu lắm khi nhắc đến.

- Anh không hỏi, tôi cũng phải nói, chuyện này anh phải biết .

Lưu Vũ Nhu uốn người đi tới bên cạnh Trương Vĩ, ôm cánh tay Trương Vĩ, khẽ cười nói:

- Anh bây giờ trên danh nghĩa vẫn là bạn trai của tôi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện chứ hả!

Trương Vĩ đột nhiên bị Lưu Vũ Nhu ôm cánh tay, ngay từ đầu còn có chút không thoải mái, vội quay đầu nhìn lại, Lưu Vũ Nhu chỉ là dùng cánh tay ôm lấy khuỷu tay cuả Trương Vĩ, thân thế lại có khoảng cách nhất định, hai người quan hệ nhìn xem dường như rất thân mật, thật ra căn bản không có bất kì tính tiếp xúc cơ thế nào.

Tuy rằng thời tiết có vẻ nóng bức, Trương Vĩ giả vờ xắn ống tay áo sơmi, cúi đầu nhìn xuống cái cánh tay nhỏ bé,thon dài ,trắng nõn của Lưu Vũ Nhu đang ôm lấy mình, thầm nghĩ trong lòng:

Lần sau nhất định phải mặc một cái áo sơ mi ngắn tay, bây giờ mình trên cái danh nghĩa bạn trai để làm bia đỡ đạn cho cô ta ,phải ăn diện 1 chút để không bị thua thiệt

Nhưng mà điều duy nhất mà Trương Vĩ có thế cảm thấy an ủi chính là hương vị trên người Lưu Vũ Nhu không ngừng bay vào mũi hắn, khiến hắn nhất thời tinh thần hoạt bát hẳn lên, hỏi:

- Cô làm như vậy, không thông qua sự đồng ý của Bàn ca chứ hả?

- Đương nhiên, cái tên Bàn Tử chết tiệt kia biết được tôi là trợ lí Ngô tỷ thiếu chút nữa sợ tới mức mở tròn cả 2 mắt.

Lưu Vũ Nhu ánh mắt lộ rõ trêu tức, cười nói.

- Bàn ca sợ vợ như vậy, anh nhìn cái cách mà hắn ở bên Ngô tỷ, đoán chừng buổi tối hắn cũng không dám ngủ .

Trương Vĩ khá có thâm ý nhìn Lưu Vũ Nhu , thầm nói:

- Người phụ nữ này tâm kế nặng như vậy, sau này tôi với cô ta cần giữ một khoảng cách thì tốt hơn.

- Tôi với hắn không có quan hệ gì nữa, làm cho tôi không còn phải sợ hắn nữa.

Lưu Vũ Nhu cười khẽ nói.

- Nếu cô đã chia tay với Bàn ca rồi, tại sao không nói Bàn ca đưa cho một khoản tiền rồi cao bay xa chạy . Ta nghĩ anh ta ly hôn Ngô tỷ chắc chắn Bàn ca sẽ có 1 khoản tiền lớn, so sánh với tiền cô làm phụ tá cho Ngô tỷ , thì cái này dễ dàng hơn nhiều.

Trương Vĩ nói xong, ánh mắt nhìn chăm chú vào Lưu Vũ , muốn nhìn xem trong lòng cô ta có ý nghĩ chân thật không

- Tôi cùng Chu Bàn Tử có những động tác thân mật , cũng chẳng qua là hắn sờ vào tay mà thôi, chưa có quan hệ gì đã bị Ngô tỷ phá vỡ, tôi lợi dụng chuyện này để đòi tiền hắn, chẳng phải là trở thành kẻ vơ vét tài sản, lừa dối rồi hả?

Lưu Vũ Nhu lắc lắc đầu, nói.

Lưu Vũ Nhu ngoài miệng nói như vậy, trong lòng nghĩ gì cũng bị Trương Vĩ xem thấu, Lưu Vũ Nhu nói:

- Bản thân mình tới với Chu Bàn Tử cũng đủ làm cho Tiểu Tam mất mặt , hiện tại Tiểu Tam không dùng chuyện này để vơ vét tài sản đối phương, cho dù là da mặt dày cỡ nào, cũng không làm được điều xấu hổ như vậy.

Trương Vĩ thấy được ý nghĩ trong lòng Lưu Vũ Nhu, đối với cô ta cần phải đánh giá cao , ít nhất người phụ nữ này không phải là “xà hạt nữ tử” (phụ nữ độc như rắn rết) vì ích lợi mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.

- Tôi hiện làm trợ lý cho Ngô tỷ, mỗi tháng có 10 ngàn thu nhập, hơn nữa tiền thưởng, một năm có một kì nghỉ đông, so với trước kia côngviệc này tốt hơn nhiều, bản thân mình tự kiếm ra tiền trong lòng tìm cũng thỏa mãn.

Lưu Vũ Nhu trên mặt lộ ra một chút cảm giác thỏa mãn.

Lưu Vũ Nhu ngoài miệng nói thật dễ nghe, trong lòng còn có suy nghĩ khá.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)