Phòng Thuật

Chương 86: Sóng gió tại nhà hàng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Mộ Dung Huyên, cô cố ý gọi tôi ra, có chuyện gì cứ nói đi.

Trương Vĩ đi theo Mộ Dung Huyên sau khi đi ra, không nhịn được hỏi.

- Đi vào phòng làm việc của tôi hãy nói!

Mộ Dung Huyên không muốn bị nhân viên nghe được, hay nhìn thấy bản thân mình cùng Trương Vĩ ở cùng một chỗ, để tránh chuyện không hay có thế xảy ra..

- Địa bàn của cô, tùy cô.

Trương Vĩ không nói gì.

- Đi theo tôi.

Sau khi nói xong, Mộ Dung Huyên dẫn Trương Vĩ đến phòng làm việc của mình, khép cửa phòng lại, mời hắn ngồi xuống ghế bành.

- Xem ra điệu bộ này của cô là có chuyện muốn hội thẩm tam đường rồi?

Trương Vĩ nhìn về phía Mộ Dung Huyên đang ngồi ở ghế tổng (ghế dành cho sếp, cho chủ).

- Trương Vĩ, sau này không có tình huống đặc biệt, anh đừng đến Tĩnh Huyên Trai nữa.

Mộ Dung Huyên không để ý đến Trương Vĩ trêu ghẹo, mà là đi thẳng vào vấn đề, nói.

- Ngày hôm nay không phải của tôi muốn đến đấy, là đồng sự bọn họ đề nghị.

Trương Vĩ nhíu mày, giọng của hắn có chút khó chịu.

- Vậy anh có thế nói bản thân mình có việc, từ chối không đến nha!

Mộ Dung Huyên nói.

- Ngày hôm nay người mời khách là tôi, tôi có lý do gì có thế không đến!

Trương Vĩ cười lạnh nói.

- Vậy anh có thế mang bọn họ đi nhà hàng khác ăn cơm, không cần phải … Không phải đến chỗ tôi.

Mộ Dung Huyên cắn răng nói.

- Mộ Dung Huyên, trước kia tôi đối với cô khách khí, là bởi vì cô là khách hàng của tôi , sở dĩ tôi có thế nhân nhượng cô.

Trương Vĩ sắc mặt trầm xuống, tánh khí cũng nổi lên, dùng sức vỗ bàn trà, nói:

- Hiện tại tôi đến Tĩnh Huyên Trai ăn cơm, tôi là khách hàng, cô tốt nhất là làm đúng trách nhiệm của mình

- Anh … Thật xin lỗi, tôi mới vừa có hơi thất lễ rồi.

Sau khi nghe được lời Trương Vĩ l nói, Mộ Dung Huyên biến sắc, không còn giọng điệu như vừa nãy mà hạ giọng nói với Trương Vĩ.

Giống như Trương Vĩ vừa mới nói, hắn đi đến Tĩnh Huyên Trai là dùng cơm, chính là khách hàng của Mộ Dung Huyên , nếu như hai người làm rùm beng, cho dù xuất phát từ nguyên nhân gì, cho dù xuất phát từ ai đúng ai sai, đều sẽ ảnh hưởng cho đến danh dự của Tĩnh Huyên Trai.

Mộ Dung Huyên bổng chốc thay đổi tâm trạng, thở dài nhẹ nhõm, nói:

- Tuy rằng tôi rất cảm kích anh đã giúp tôi thoát khỏi Lâm Hồng Văn, nhưng thấy anh xuất hiện trước mắt thì tôi, dù sao thì cũng luôn cảm thấy là lạ.

- Tôi với cô trở thành bằng hữu bình thân thiết Có gì không tốt .

Trương Vĩ chần chờ một chút, trêu ghẹo nói:

- Chẳng lẽ cô phải long tôi rồi, đối với tôi có cảm giác?

- Thôi đi pa ơi…, anh chớ tự mình đa tình, điều kiện của anh còn kém xa Lâm Hồng Văn? Tôi ngay cả hắn đều coi thường, làm sao có thế phải lòng anh!

Mộ Dung Huyên hừ lạnh một tiếng, nói.

“Cô cứ nói thẳng là không có cảm giác đối với tôi là được chứ gì? Có cần phải dùng Lâm Hồng Văn để cố tình hạ thấp tôi không?”

Bị Mộ Dung Huyên so sánh với Lâm Hồng Văn , trong lòng Trương Vĩ có chút khó chịu.

Sau 1 lúc trầm tư, Mộ Dung Huyên lên tiếng nói:

- Trong điếm nhân viên cứ nghĩ anh trở thành bạn trai của tôi, tôi không muốn để cho bọn họ hiểu nhầm , cho nên mới không muốn để cho anh đến Tĩnh Huyên Trai, chứ không có ý gì khác.

- Vậy cô trực tiếp nói với tôi rõ ràng mọi việc có hơn không. Cô không cần đi 1 vòng lớn như vậy.

Trương Vĩ có chút buồn bực nói, lại thở dài một hơi, nói:

- Yên tâm đi, tôi sau này không đến Tĩnh Huyên Trai là được.

- Đúng rồi, lần trước cô giới thiệu cho tôi khách hàng Chu Bàn Tử, dựa dẫm vào cô ký một cái hợp đồng, lần này đến cũng là muốn phảicảm ơn cô.

Trương Vĩ là một người ân oán phân minh, Chu Bàn Tử dù sao cũng được Mộ Dung Huyên giới thiệu khách hàng, lý nên đem chuyện này nói với nàng một tiếng.

- Không cần cảm tạ tôi, tôi chỉ làm chút chuyện mà thôi, có thể ký hợp đồng là bản lãnh của chính anh.

- Mộ Dung Huyên không xem chuyện này là quan trọng nói.

- Vậy được, cáo từ.

Trương Vĩ cũng không muốn ở lại chỗ này bị người nhà xem thường, chào Mộ Dung Huyên một tiếng, rồi mở cửa phòng đi ra ngoài.

Mộ Dung Huyên nhìn Trương Vĩ đi ra khỏi phòng làm việc, trong lòng ít nhiều cảm giác có chút áy náy, cô ta cũng biết bản thân mình có chút nặng lời, nhưng vì muốn phân rõ giới hạn với Trương Vĩ, làm cho đối phương không ôm ảo tưởng đối với mình, cô ta cần một chút khôn ngoan trong lời nói.

Đối với Mộ Dung Huyên qua sông chặt đứt cầu , Trương Vĩ trong lòng quả thật bất mãn hết sức, nhưng nghĩ đến Chu Bàn Tử là thông qua cô ta nhận được hợp đồng, nếu không cũng không có khả năng ký cái đơn đặt hàng lớn này, ngược lại trong lòng cũng thông cảm, rồi hắn cũng biết bản thân mình bất quá là một người bình dân, căn vốn không có tư cách cùng Mộ Dung Huyên thiên kim tiểu thư chơi trò mập mờ, nỗ lực kiếm tiền để hắn thay đổi thân phận và địa vị, mới có thế biến đổi hắn chấm dứt tình cảnh

Trương Vĩ và đoàn người sau khi ăn cơm xong tại Tĩnh Huyên Trai, lại đi karaoke hát , cho đến khi rạng sáng 12 giờ mới tan cuộc, hơn nữa mỗi người đều uống không ít rượu, thế cho nên ngày thứ hai đi làm, toàn bộ bên trong môn điếm mọi người tập thế đến muộn.

Mấy ngày kế tiếp , Trương Vĩ luôn luôn bận việc ở khu biệt thự Thơm GIang , với nghiệm phòng, khách hàng, giao tiếp đều có hắn ở bên cạnh cùng đi, ngoài ra hắn còn hoạt động rất nhiều, toàn bộ lưu trình do Từ Minh cùng tổng công ty phái chuyên gia chủ đạo.

Phải làm cho tốt nghề môi giới bất động sản, chủ yếu nhất chính là tin tức linh thông, như vậy mới có thế cung cấp nhiều thông tin cho khách.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)