Phòng Thuật

Chương 83: Thu nhập trăm vạn một tháng. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Lâm cũng trêu ghẹo nói. Lời nói của Lý Lâm như nói lên tâm tư trong lòng mọi người, nhân viên ở đây, bất luận là thời gian hay kinh nghiệm làm việc đều nhiều hơn so với Trương Vĩ. Nhưng Trương Vĩ hết lần này đến lần khác đều kiếm được đơn hàng lớn, trong một tháng thu nhập đã hơn trăm vạn, thu nhập của mọi người một tháng cũng không bằng một một trăm của hắn, không bốc hỏa mới lạ!

- Được rồi, một đám các người, bình thường chỉ muốn nhàn rỗi không muốn làm việc, đến khi người ta ký được hợp đồng thì lại tức giận, từ sớm giờ đã làm được cái gì rồi!

Từ Minh nghiêm mặt, trách cứ một câu.

Mọi người thấy Từ Minh nổi giận, liền câm như hến, không dám nói tiếp, nhận thấy thái độ sợ hãi của mọi người, Từ Minh không khỏi gật đầu, trưởng phòng tuy không lớn, nhưng cũng phải có uy, gương mặt cũng lập tức giãn ra, chuyển chủ đề.

- Nhưng mà, bữa cơm tối nay, Trương Vĩ cũng nên mời chứ!

8 giờ tối mọi người đóng cửa công ty, đi bộ đến Tĩnh Huyên Trai dưới cao ốc số 5. Vương Kiến Phát để tránh bớt bớt việc, liền đặt bữa tối tại nơi này, nói cho hay thì là để “Tránh bớt lộ phí”, Trương Vĩ mặc dù không cho là đúng, nhưng mà cái cớ này lại nhận được sự thừa nhận của tất cả mọi người còn lại.

Ngoại trừ Trương Vĩ ra, mọi người ai cũng là lần đầu tiên đến Tĩnh Huyên Trai, vừa bước vào tiền sảnh, đã bị hất dẫn bởi trang thiết bị sang trọng, trong lòng không khỏi phát sinh ý nghĩ:

- Nơi này xem ra cấp bậc cũng không thấp, may mắn là hôm nay cái tên đại tài Trương Vĩ mời.

- Hoan nghênh quý khách.

Bảy người vừa bước vào, liền có một người mặc áo sườn xám ra tiếp đón, cô quét mắt qua bảy người một lượt, bỗng nhìn thấy Trương Vĩ, gương mặt có chút sửng sốt, nói:

- Trương tiên sinh ngài cũng đến à, có cần tôi nói cho quản lý một tiếng không.

- Không cần,cảm ơn nhiều. Trương Vĩ chỉ ghé qua Tĩnh Huyên Trai hai lần, căn bản không nghĩ đối phương có thế nhận ra mình, Trương Vĩ ngẩng đầu nhìn cô gái này, cũng không nhận ra cô ta.

Hay đem việc hôm nay nói với Mộ Dung Huyên, Trương Vĩ chần chừ một lúc rồi từ chối, tuy Chu Bàn Tử là do Mộ Dung Huyên giới thiệu, ký xong hợp đồng cũng nên cảm ơn cô một tiếng, nhưng chắc gì Mộ Dung Huyên đã muốn gặp Trương Vĩ.

Hơn nữa sau khi gặp mặt, có thế tâm trạng cũng không tốt, chi bằng hôm nào gọi điện cảm ơn, như vậy có lẽ tốt hơn.

- Chúng tôi đã đặt phong số năm rồi, cứ trực tiếp đưa chúng tôi qua đó là được.

Trương Vĩ tùy ý nói.

- Được, mời đi theo tôi.

Nữ nhân viên lộ ra nụ cười nhàn nhạt, dẫn một nhóm bảy người đi vào phía trong tiệm cơm.

- Ở đây cũng không tệ nha, Trương Vĩ cậu từng đến đây ăn cơm chưa?

Từ Minh đánh giá tang thiết bị, bố cục xung quanh, hỏi:

- Hôm khai trương, chủ nhà nhờ tối thay, có mang một lẳng hoa đến.

Trương Vĩ nói.

- Trương tiên sinh, chào!

- Trương tiên sinh!

Trương Vĩ trên đường đi đến phòng vip, nhân viên nào gặp hắn cũng đều chủ động chào hỏi, những nhân viên phục vụ ở xa cũng nhìn ngó hắn đến vài lần, nếu không phải là Trương Vĩ vào lúc đến có nhìn vào gương chiếu hậu trông qua vóc dáng của mình thì, nói không chừng lúc này còn cho là mình đã biến thành gấu trúc rồi cũng nên.

- Trương Vĩ, cậu bây giờ rất được hoan nghênh đó nha! Thật không nhìn ra tôi lại có người anh em xuất sắc như vậy

Vương Kiến Phát thấy trong nhà hàng nhân viên đều nhìn chằm chằm Trương Vĩ, lúc nãy có một nữ phục vụ viên còn một bên liếc trộm hắn một bên xì xào bàn tán, nhìn Trương Vĩ một vòng, nghiêm mặt hỏi.

- Đúng đấy! Trương Vĩ, tôi thấy cậu không phải chỉ đến đây một lần, toàn bộ nhân viên dường như đều nhìn vào cậu!

Lý Lâm cũng phát hiện có chút lạ thường, hỏi.

- Hay là bọn họ biết Trương Vĩ bán được căn biệt thự chục triệu, nên đang bàn luận chăng!

Văn phương lộ vẻ sùng bái, nói.

- Cái này không có khả năng, việc Trương Vĩ ký kết hợp đồng chỉ có hai bên biết, những công ty môi giới khác chưa hẳn đã rõ, nhân viên Tĩnh Huyên Trai, càng không thế nào biết được.

Từ Minh lắc đầu nói.

- Trương Vĩ, lần trước anh đến không phải đã làm chuyện xấu gì chứ, sao ai cũng nhìn anh như đề phòng kẻ trộm vậy.

Quách Bân thấy Văn Phương đi bên cạnh Trương Vĩ, trong lòng vốn là có chút không vui, Văn Phương lại có phần sùng bái, trong lòng vô cùng tức giận, chế nhạo nói.

- Quách Bân, tiểu tử ngươi chính là miệng chó không thế nhả ra ngà voi, người khác nói thật là dễ nghe, vì sao vừa đến miệng ngươi liền biến vị vậy.

Trương Vĩ cười lạnh nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)