Phòng Thuật

Chương 82: Thu nhập trăm vạn một tháng. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Khi Trương Vĩ cùng Từ Minh về đến Trung Thông môn điếm, đã là 4 giờ chiều rồi, thấy hai người cùng nhau về, hơn nữa sắc mặt lại vui mừng, vừa nói vừa cười, mọi người trong công ty đều lộ vẻ hoài nghi.

- Từ ca, anh sao lại ở cùng Trương Vỹ! Đi làm gì vậy?

Quách Bân người này không bao giờ giấu được lời nói, trong lòng nghĩ thế nào liền hỏi như thế.

- À, dẫn khách đi.

Từ Minh tâm tình cũng rất tốt, cười đáp.

Tháng này Trương Vĩ một mình đã có 170 vạn công trạng, trong công ty còn có mấy người làm được mười vạn công trạng, tháng này trong công ty tổng cộng hơn 180 vạn

Với công trạng như vậy trong toàn Bắc Kinh, Trung Thông môn điếm có thế được xem là đứng đầu danh sách, hắn ở trong công ty lâu như vậy, vận khí lại tốt, nói không chừng còn có thế thăng chức lên làm quản lý.

- Dẫn khách ?

Quách Bân gương mặt nghi ngờ hỏi :

- Anh không phải vừa đi đã trở lại liền sao ? Ở đâu lại có khách sẵn như vậy !

- Văn Phương, mang hợp đồng mua nhà này cất đi, bảo quản cho tốt ngàn vạn lần không được vứt đi, ngày mai tổng công ty sẽ cho người đến lấy.

Từ Minh không trả lời Quách Bân, mà thận trọng dặn dò Văn Phương.

- Khi nào ký hợp đồng mua nhà vậy! Tôi xem một chút.

Lý Lâm thấy Từ Minh trịnh trọng như vậy, hiểu được hợp đồng mua nhà này, nhất định là đã ký qua, gương mặt tò mò nói.

Lý Lâm không quan tâm Từ Minh có đồng ý hay không, lấy hợp đồng trong túi da từ tay Từ Minh ra xem, kêu nhẹ một tiếng. – Ồ, Trương Vĩ chiều hôm nay đã ký hợp đồng rồi, không ngờ vẫn còn một hợp đồng nữa!

- Cái gì! Làm sao có thế chứ?

Vương Mẫn thấy Từ Minh cùng Trương Vĩ trở về cũng không mấy quan tâm, nhưng nghe Lý Lâm nói Trương Vĩ vừa ký được hợp đồng, lúc này mới giật mình biểu tình, đứng lên chạy đến bên cạnh Lý Lâm xem bản hợp đồng.

- A, đúng là ký được một cái hợp đồng, lại còn là căn biệt thự… Điều này có thế sao?

Lý Lâm kinh ngạc há to miệng, mặc dù giấy trắng mực đen rõ ràng, nhưng cô vẫn không dám tin.

Xế chiều hôm nay Vương Mẫn cùng Trương Vĩ đến hai căn nhà, nhưng khách hàng cũng không có ý định mua, nhất là căn biệt thự kia, người khách nam đến nhìn còn chẳng muốn, sao đột nhiên lại mua, điều này làm cô có nghĩ thế nào cũng không thông.

- Cái gì biệt thự Hương Giang à! Cho tôi xem một chút.

Quách Bân nghe giọng mọi người kinh ngạc, cũng ngồi không yên, sãi bước đến bên Lý Lâm, thò đầu ra xem bản hợp đồng, cũng thất kinh nói to lên:

- Nhà này bán được 4 triệu 800 vạn, thật hay giả vậy!

- Tiền thù lao là 144 vạn!

Vương Kiến Phát cũng chạy tới quan sát hợp đồng, chỉ vào phía trên kim ngạch, gương mặt hâm mộ nói:

- Tiểu tử ngươi đời trước tích bao nhiêu công đức, mà phát tài như vậy !

Văn Phương thấy gương mặt mọi người ai cũng hưng phấn, trong lòng cũng có chút xao động, cô làm trợ lý một tháng tiền lương cũng chỉ có 2000 NDT, mỗi khi thấy nhân viên môi giới nào ký được hợp đồng, cô đều đến chúc mừng, đồng thời cũng có chút hâm mộ, nhất là Trương Vĩ lần này lại ký được đơn hàng lớn, dù là đồng trang lứa nhưng cô cũng không thế kiếm được thu nhập như vậy.

- Trương Vĩ, cái hợp đồng này chắc chắn là giả rồi. Tiểu tử như ngươi làm sao có thế có bản lĩnh lớn như vậy chứ!

Quách Bân gương mặt hoài nghi nói.

- Đúng vậy! Tôi nhớ lúc tôi cùng anh dẫn khách xem nhà, người khách nam kia căn bản không có ý muốn mua, lúc đến biệt thự lại càng không muốn nhìn, sao lại có thế đột nhiên ký hợp đồng chứ?

Vương Mẫn cũng cũng nghi ngờ nói.

- Mọi người có thế không tin tôi, nhưng Từ ca cũng không tin sao?

Trương Vĩ lắc đầu bật cười nói.

- Từ ca, hợp đồng này là thật sao? Quách Bân vẫn còn nghi ngờ, trực tiếp hỏi.

- Nói nhảm, cậu nghĩ tôi giống cậu, nhàn rỗi không có việc gì làm lấy hợp đồng giả ra chơi à! Thiếu chút nữa chúng ta bị trừ 800 NDT, nếu tôi có tiền nhàn rỗi, đã kiếm cái gì hay rồi! Lại phải chơi cái này sao? Từ Minh nghiêm mặt nói.

Trung Thông môn điếm phát cho mỗi chi nhánh bao nhiêu hợp đồng đều kiểm tra, vì muốn phòng ngừa nhân viên dùng hợp đồng ký những đơn hàng sai trái, nên hợp đồng được quản lý rất nghiêm ngặt, nếu mất một hợp đồng, người đảm nhiệm chi nhánh đó phải bị trừ 800 NDT.

- Tôi nghĩ tối nay không nên đặt bàn ở quán rượu Ngọc Lâm, ở đó bình thường quá, nên đổi một nhà hàng cao cấp hơn.

Vương Kiến Phát rung đùi đắc ý, lầm bầm nói.

- Đúng đấy, thấy tiểu tử Trương Vĩ ký được hợp đồng lớn như vậy, khiến cho tỷ hâm mộ đến phát hỏa, muốn hắn đãi một bữa ngon, bằng khong thì trong lòng tôi cảm thấy rất không công bằng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)