Trương Vĩ sau khi cùng Lưu Vũ Nhu nói chuyện, biết được Lưu Vũ Nhu sẽ không gây trở ngại cho việc ký hợp đồng này, tự nhiên thoải mái không đề phòng cô ta nữa, mà lập tức gọi điện cho Điền tiên sinh – chủ biệt thự, nói cho y có khách hàng muốn mua biệt thự, hy vọng có thế cùng ông ấy nói chuyện một chút.
Điền tiên sinh rất vui vẻ đồng ý và cũng hẹn một tiếng nữa sẽ về, nói chuyện điện thoại xong Trương Vĩ hít sâu một hơi, lấy lại tinh thần.
Trương Vĩ tiến gần đến mục tiêu kí được hợp đồng thêm một bước, nếu có thế bán được ngôi biệt thự này, ít nhất có thế tăng thu nhập lên mấy chục vạn, đây đối với điều kiện gia đình thường như Trương Vĩ mà nói là một khoản tiền không nhỏ, trong lòng khó tránh khỏi lo lắng.
Đối mặt với một hợp đồng lớn như vậy, nhân viên môi giới chưa có kinh nghiệm như Trương Vĩ tất nhiên trong lòng không tránh khỏi chút bỡ ngỡ, hắn xoa xoa mồ hôi lòng bàn tay, lấy điện thoại di động ra thì Từ Minh gọi tới.
- Xin chào, tôi là Từ Minh.
Trương Vĩ bắt máy, nghe thấy giọng của Từ Minh truyền đến.
- Từ ca, em Trương Vĩ đây. Em đang đợi khách đến xem nhà.
Trương Vĩ nói.
- Vậy à, tôi đã trở về văn phòng rồi, vừa rồi nghe bọn họ nói, cậu đưa khách hàng đi sao rồi?
Từ Minh hỏi.
- Từ ca, sau khi Vương Mẫn đi rồi em lại dẫn khách hàng đi xem nhà thêm lần nữa, hơn nữa khách hàng có ý muốn mua nhà, em cùng chủ nhà gặp mặt nói chuyện rồi, bởi vậy em nghĩ em cần sếp qua giúp một tay.
Sở dĩ Trương Vĩ thỉnh cầu Từ Minh đến đây, một là thỉnh cầu y đến đây áp trận, hai là hi vọng ông ấy mang hợp đồng tới, nếu có thế trực tiếp ký hợp đồng thì tốt không gì bằng rồi.
- Ồ, không phải Vương Mẫn nói khách hàng không có ý mua nhà lắm sao?
Từ Minh có chút kinh ngạc hỏi.
- Từ ca, chuyện này hơi phức tạp, hay là khi nào gặp mặt em kể anh nghe, nhất thời không nói hết rõ được.
Trương Vĩ thúc giục, hắn mặc dù không biết Vương Mẫn nói gì với Từ Minh nhưng nghe giọng điệu Từ Minh thì chắc chắn không phải là điều gì hay.
- Được, tôi tới ngay, cậu nhắn địa chỉ qua cho tôi.
Từ Minh nói dứt khoát
- Từ ca, anh tốt nhất là nên đến đây một mình, nhớ mang thêm cái hợp đồng nữa.
Trương Vĩ dặn dò một câu, nói.
- Tốt, tôi biết rồi. Mặc dù không biết vì sao Trương Vĩ lại kêu y qua đó một mình, nhưng Từ Minh cũng không có hỏi nhiều, dù sao thì gặp mặt Trương Vĩ cũng sẽ nói.
Sau khi cúp điện thoại, Từ Minh đứng dậy, đi ra phòng làm việc, nói với trợ lý Văn Phương:
- Văn Phương, chuẩn bị cho tôi một hợp đồng mua nhà, tôi phải đi ra ngoài một chuyến.
- Vâng, thưa sếp
Văn Phương nghe sự chỉ đạo của Từ Minh, thuận miệng đáp, tuy rằng không biết tại sao đột nhiên Từ Minh lại cần hợp đồng nhưng cô cũng không hỏi nhiều.
- Từ ca, anh muốn hợp đồng mua nhà làm gì vậy? Có phải sẽ có một khách hàng lớn tới không, khách hàng VIP của công ty giớ thiệu?
Quách Bân sáng mắt, tranh giành hỏi trước.
Quách Bân thích nhất tranh giành khách hàng nên khi thấy Từ Minh yêu cầu hợp đồng mua nhà còn tưởng rằng tổng công ty lại giới thiệu khách hàng VIP giống như Mộ Dung Huyên nữa chứ?
- Muốn có khách hàng thì bản thân phải cố gắng nỗ lực, đừng có suy nghĩ đến việc ngồi mát ăn bát vàng.
Từ Minh nghiêm mặt dạy dỗ.
- Từ ca, vậy anh đi đâu vậy?
Vương Mẫn cũng tò mò hỏi.
- Có chuyện gì, chờ ta về rồi nói sau.
Từ Minh nhận hợp đồng từ Văn Phương, lấy một bộ bọc giày từ trong ngăn kéo, sãi bước ra khỏi văn phòng Trung Thông.
Từ Minh không phải cố ý che giấu chuyện gì mà thực tình y cũng không biết bên kia Trương Vĩ đang có chuyện gì, nên chỉ nói lấy lệ vài câu.
- Reng reng reng. ..
Từ Minh mới vừa đi ra khỏi văn phòng, thì có tin nhắn đến, mở ra xem thì chí là của Trương Vĩ, trong đó có ghi địa chỉ dẫn khách đi xem nhà.
Từ Minh nhìn thoáng qua địa chỉ, mới đầu còn không để ý, nhưng sau khi đọc rõ ràng nội dung thì không khỏi kinh hãi, điếu thuốc trong miệng cũng rớt xuống, kinh ngạc nói:
- Khu biệt thự Hương Giang!
Đối với khu biệt thự Hương Giang Từ Minh cũng không xa lạ gì, có thế nói nó là khu vực đắt nhất ở đây, bên trong biệt thự giá tiền đều khoảng 50 triệu, không nói là bán một ngôi biệt thự, chỉ là mướn một ngôi biệt thự thôi thì tiền thuê cũng là một khoản không nhỏ.
Từ Minh thấy được địa chỉ Trương Vĩ nhắn cho mình là khu biệt thự Hương Giang thì trong lòng lại càng nghi ngờ, nếu nói là Trương Vĩ có thế bán một bộ biệt thự thỳ hắn thật là có chút ít không tin, nhưng hắn cũng không tin Trương Vĩ sẽ lừa mình.
Từ Minh trong lòng đầy nghi vấn, chân bước cũng nhanh hơn ngày thường rất nhiều, không bao lâu đã chạy tới khu biệt thự Hương Giang, lại thấy Trương Vĩ đang đứng tại cửa khu biệt thự chờ hắn, sau khi đăng kí chỗ ngồi cho Từ Minh, Trương Vĩ dẫn Từ Minh đi vào khu biệt thự.
- Cậu không ở trong tiếp khách hàng ra đây chờ ta làm gì?
Từ Minh không phải nói giọng khách khí mà là có chút trách cứ.
Lúc nhân viên môi giới bất động sản dẫn khách hàng đi xem nhà, có rất nhiều những điều cần lưu ý, trong đó một điều là tuyệt đối không để khách hàng rời xa tầm mắt của mình, để tránh trong khoảng thời gian đó không biết sẽ xảy ra chuyện gì ảnh hưởng đến việc ký hợp đồng, đây cũng là lý do tại sao thường thường dẫn khách hàng đi xem nhà đều có nhiều nhân viên môi giới đi cùng.
- Từ ca, em đây cũng là không còn cách nào, có một số việc nhất định phải sớm nói trước cùng anh.
Trương Vĩ lộ ra gương mặt chê cười.
- Nói đi, có chuyện gì mà thần thần bí bí!
Từ Minh nói.
Trương Vĩ dẫn Từ Minh sang bên kia khu biệt thự, một bên đem sự tình ngọn nguồn đều kể cho Từ Minh, sau khi nghe xong Trương Vĩ tự thuật, Từ Minh cũng là gương mặt kinh ngạc, nói:
- Dù sao đi nữa cũng là chuyện tốt của tiểu tử cậu, không chỉ bán được một bộ biệt thự, mà còn được có bạn gái đẹp, ha ha!
- Được lắm từ ca, anh chê cười em rồi, bạn gái gì chứ! Là một quả bom hẹn giờ thì có.
Trương Vĩ cười khổ nói.
- Yên tâm đi, tôi hiểu chuyện của cậu rồi, việc kí hợp đồng là không thành vấn đề, chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là được.
Từ Minh vỗ vỗ vai Trương Vĩ
Lúc này, Từ Minh trong lòng cũng có chút kích động, nếu có thế bán được một bộ biệt thự, hắn lấy tư cách điếm trưởng của Trương Vĩ tất nhiên cũng được hưởng một phần công lao cùng một khoản hoa hồng được trích không nhỏ, cũng có thế nói hắn và Trương Vĩ ích lợi chặt chẽ, trong lòng cũng hạ quyết tâm thúc đẩy thành công vụ này.
Trương Vĩ dẫn Từ Minh tới biệt thự, giới thiệu Từ Minh cùng vợ chồng Chu Bàn Tử với nhau, Chu Bàn Tử cùng Từ Minh đều sành sỏi, giỏi về xã giao, hơn nữa tuổi tác hai người lại xấp xỉ, nhau nên hai bên trò chuyện vô cùng hòa hợp.
Đây cũng là lí do Trương Vĩ lại bảo Từ Minh đến, Từ Minh năng lực nghiệp vụ mạnh vô cùng, hơn nữa rất giỏi cùng người xa lạ giao thiệp, tuy rằng thân hình nhỏ gầy, xấu xí, nhưng lại có một phẩm chất đặc biệt, trong lúc lơ đãng thường nói mấy câu là có thế kéo gần quan hệ với khách hàng.
Điểm này cũng là điểm mà Trương Vĩ thiếu sót nhất, Trương Vĩ tuy rằng có thế nhìn thấu ý nghĩ của người khác nhưng là mới bước vào xã hội không lâu, bất luận là kinh nghiệm sống, vẫn còn rất thiếu, nói chuyện cùng khách hàng không có nhiều đề tài chung, khó có thế kéo quan hệ lại gần nhau.
Dĩ nhiên kinh nghiệm sống chỉ có thế tích lũy từng bước một, có một số việc là không thế gấp được, Trương Vĩ cho tới nay đều luôn muốn tích lũy loại kinh nghiệm này, mặc dù bây giờ chỉ có chút ít, nhưng chỉ cần hắn kiên trì, nhất định mọi thứ sẽ thay đổi.
Sau nửa giờ mọi người rãnh rỗi hàn huyên, chủ biệt thự Điền tiên sinh cũng về tới. Người mua, người bán, công ty môi giới. ba phe thế lực cuối cùng cũng cùng nhau ngồi xuống, có thế kí kết thành công cái hợp đồng 50 triệu này hay không, đây cũng là thời khắc quan trọng nhất!