Lưu Vũ Nhu bị Trương Vĩ ôm vào trong lòng, đầu tiên là hoảng sợ, theo bản năng muốn đẩy Trương Vĩ ra, lại bị Trương Vĩ kéo vào ôm chặt hơn nữa, còn ghé bên tai nàng nói:
-Lưu tiểu thư, nếu cô không muốn hư việc, tốt nhất là nên phối hợp với tôi, bằng không người phụ nữ này nổi giận lên, có thế tôi không giúp được gì cô nữa đâu.
Lưu Vũ Nhu nghe được Trương Vĩ nói nhỏ bên tai mình, ngẩng đầu nhìn Trương Vĩ một cái, thấy hắn gật đầu, vì vậy mới buông lỏng thân mình, trên mặt cố làm ra vẻ tươi cười, nhưng lại mang theo một chút khổ sở mịt mờ.
-Cậu là nói, cô gái này là bạn gái của cậu!
Vợ Chu Bàn Tử ngẩn ra, rồi sau đó chỉ chỉ Lưu Vũ Nhu, há to miệng, có chút cả kinh hỏi.
-Đúng nha, có cái gì không đúng sao? Tẩu tẩu.
Trương Vĩ hít sâu một hơi, để cho mình có vẻ bình tĩnh một chút rồi nói.
- A, không có, vừa rồi là tôi đã hiểu lầm!
Vợ Chu Bàn Tử tuy rằng ngữ khí hòa hoãn trở lại, nhưng vẫn là chưa hoàn toàn hết nghi ngờ, mở to hai mắt nhìn quét qua Trương Vĩ cùng Lưu Vũ Nhu.
-Vũ Nhu, còn không chào hỏi tẩu tẩu.
Trương Vĩ dùng tay phải vỗ vỗ cái eo mảnh mai của Lưu Vũ Nhu, ám chỉ nói.
Trương Vĩ sở dĩ có thế phản ứng nhanh như vậy là do nghĩ tới quan hệ của hắn và Mộ Dung Huyên, lúc trước Mộ Dung Huyên vì tránh dây dưa với Hồng Văn, mới để nhờ mình giả vờ thân thiết cùng cô ấy, giờ Trương Vĩ muốn vợ của Chu Bàn Tử hiểu nhầm, cũng sử dụng lại thủ đoạn này.
Mộ Dung Huyên cùng Trương Vĩ bất quá là giả làm đối tượng hẹn hò, cho dù là ở trước mặt Lâm Hồng Văn cùng Lý Mộng Phi cũng không xác định là có quan hệ qua lại, mà lần này vì để cho Vợ Chu Bàn Tử tin tưởng, Trương Vĩ nói thẳng mình là bạn trai Lưu Vũ Nhu.
- Xin chào tẩu tẩu, em là Lưu Vũ Nhu, lần đầu gặp mặt, sau này có gì xin chiếu cố!
Lưu Vũ Nhu cố gắng trấn tĩnh nói, trong thanh âm vẫn còn mang theo vẻ run rẩy.
- Vậy à, chuyện vừa rồi thật xin lỗi, chồng tôi cùng cô đứng chung một chỗ, tôi còn tưởng rằng…
Vợ Chu Bàn Tử có chút ngượng ngùng nói.
Tuy rằng cô ta cũng còn có chút hoài nghi quan hệ Trương Vĩ cùng Lưu Vũ Nhu, nhưng hai người ở cùng một chỗ, ngay cả tẩu tẩu cũng gọi rồi, cô ta cũng không thế nổi giận với người ta, ngược lại nhìn về phía Chu Bàn Tử, trách mắng:
-Anh không phải đi đánh Golf sao? Vì sao chạy đến đây?
-Lưu… Lưu tổng hắn có chuyện, không tới được.
Chu Bàn Tử sau khi nhìn thấy vợ liền bối rối như rơi vào cơn mộng, với việc Trương Vĩ cùng Lưu Vũ Nhu ôm chùm lại cùng một chỗ, căn bản là không rãnh rỗi để ý tới, bây giờ thấy vợ mình lại đem họng súng nhắm ngay bản thân mình, liền viện lấy một cái cớ đối đáp qua loa .
- Nói nhảm! Vừa rồi vợ Lưu tổng hẹn tôi đánh mạt chược, nói ông nhà đi công tác cả một tuần lễ, làm sao có thế hẹn anh đánh Golf!
Phu nhân của Chu Bàn Tử nổi giận lôi đình nói:
-Giỏi lắm Chu Bàn Tử, anh không còn như trước nữa rồi, anh chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, không đến Hoàng hà không cam tâm đó nha!
-Lão bà… Anh không có, anh không phải có ý lừa gạt em, anh…
Chu Bàn Tử muốn giải thích, nhưng mà trong lúc nhất thời không nghĩ ra cái gì tốt để viện cớ.
-Tẩu tẩu, chị đúng là hiểu lầm Bàn ca rồi, ảnh lần này ra đây cũng không phải có ý muốn gạt chị, mà là muốn cho chị bất ngờ, cho nên mới tìm lấy một cái cớ đó!
Chu Bàn Tử sợ vợ lão, Trương Vĩ có thế không sợ, ngay lúc đó, trong đầu hắn đã nghĩ kỹ đối sách, chân thành mà đàm đạo.
-Cái gì vui mừng, tại sao cần phải cố ý gạt tôi!
Vợ Chu Bàn Tử trừng Trương Vĩ nhìn một cái, hỏi.
-Bàn ca muốn mua một căn nhà ở thủ đô tặng cho chị, nên cố ý ủy thác tôi tìm nhà, tôi vốn nghĩ đến 2 người sẽ cùng nhau tới, nên cũng mang bạn gái theo, để cô ấy làm bạn với chị, không ngờ lại khiến chị hiểu lầm.
Trương Vĩ sau khi nói xong những lời này, mình cũng có chút bội phục mình, rõ ràng là Chu Bàn Tử bị bắt gian, ngược lại được Trương Vĩ điểm tô cho đẹp lại trở thành trượng phu.
-Mua nhà cho tôi! Tại sao?
Vợ Chu Bàn Tử hiển nhiên không ngờ đến là Trương Vĩ sẽ trả lời như thế, có chút kinh ngạc cất tiếng hỏi.
-Tẩu tẩu, đây là chị không đúng, Bàn ca cố ý chọn nhà tốt cho chị, lại còn không biết tại sao ảnh muốn tặng cho chị?
Trương Vĩ ra vẻ cao thâm nói, thật ra hắn cũng là trong lúc nhất thời không nghĩ ra lý do tốt, cho nên mới phải cố ý dẫn đường Vợ Chu Bàn Tử, khiến cho chính cô ta từ trong miệng nói ra đến:
-Chị phải suy nghĩ thật kỹ, Bàn ca tại sao phải mua nhà cho chị.
-Tháng sau là sinh nhật của tôi! Chẳng lẽ Chu Bàn Tử muốn muốn tặng quà sinh nhật cho tôi!
Vợ Chu Bàn Tử mới vừa nói ra khỏi miệng, lại lắc đầu, liền phủ định:
-Không có khả năng, tôi đi theo Bàn Tử suốt mười mấy năm rồi, hắn ngay cả một đôi tất cũng không có mua cho tôi, làm sao có thế mua cho tôi nhà!
-Tẩu tẩu, Bàn ca này mười mấy năm qua vẫn luôn nhớ sinh nhật chị, chỉ do không quen biểu đạt tình cảm nên lần này mới chuẩn bị một căn nhà tặng chị.
Trương Vĩ vừa nói, một bên nhìn Chu Bàn Tử nháy mắt ra dấu, nói:
-Tôi nói phải không, Bàn ca!
-Đúng nha, anh vẫn luôn nhớ sinh nhật của em, lúc hai ta yêu nhau không phải là vào ngày sinh nhật em sao? anh làm sao có thế đã quên chứ?
Chu Bàn Tử thấy Trương Vĩ nháy mắt ra dấu cho hắn, liên tục không ngừng biểu lộ trung thành.
May mà anh còn nhớ rõ ngày sinh nhật của tôi, nhưng đừng tưởng rằng như vậy tôi liền tin tưởng anh, tôi cũng không phải là dễ gạt như vậy.
Vợ Chu Bàn Tử hừ lạnh một tiếng, nói.
-Tẩu tẩu, Bàn ca đúng là muốn mua một căn nhà tặng cho chị, hơn nữa nhà cho chị đã tìm xong rồi, sẽ chờ chị đến đây ký hợp đồng rồi, nếu không tin, tôi lập tức có thế dẫn chị đi xem, thế nào?
Trương Vĩ đứng ra thay thế Chu Bàn Tử che lấp, không phải tự nhiên mà làm chuyện không có lợi, mà hắn cố ý chuyển việc mua nhà sang vợ Chu Bàn Tử.