Có thế gặp mặt đối tượng mà mình thương thầm lúc trung học, Trương Vĩ đương nhiên sẽ không cự tuyệt, cũng không lộ ra vẻ mặt quá chờ đợi, chỉ là thuận theo tự nhiên, hơn nữa cho dù đối tượng hẹn hò không phải Đàm Tĩnh Nhã, Trương Vĩ cũng sẽ nể mặt mẹ và Hàn Di mà không cự tuyệt, đây chính là phong độ của đàn ông.
Trương Vĩ hẹn hò đối với Trương gia mà nói chính là chuyện vui, Trương Kiến Quốc, Lý Tuệ Lan, Trương Tùng ba người đều xem trọng Trương Vĩ hơn bản thân mình, ngày hôm sau liền dẫn Trương Vĩ đi mua quần áo, chuẩn bị thần thái tốt nhất để đi gặp mặt.
Trương Vĩ trước kia là một kẻ nghèo nàn, căn bản là không có tiền để mua quần áo, mỗi lần từ Bắc Kinh trở về đều lôi thôi lếch thếch, cha mẹ Trương Vĩ lần nào cũng dẫn hắn ra cửa hàng mua thêm quần áo, không muốn thấy con trai quá túng thiếu.
Chỉ có điều về sau mới phát hiện, quần áo Trương Vĩ mặc trên người còn cao cấp hơn quần áo tốt nhất ở cửa hàng này, dù cha mẹ Trương Vĩ lúc này mới nhớ ra, con trai bây giờ thu nhập không còn thấp như trước, nhưng cũng không khỏi tiếc rẻ.
Nếu đã đến rồi, cũng không thế đi về tay không, bốn người liền đi dạo xung quanh cửa hàng, trước kia cha mẹ vì Trương Vĩ mà mua quần áo, lúc đó với tư cách là một người thanh niên, một đứa con tự lập, Trương Vĩ trong lòng luôn có một chút áy náy, bất an, luôn có cảm giác tự ti.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây