Trương Khôn Trung trầm ngâm chốc lát nói. – Cho nên nếu như Phùng gia có đưa ra điều kiện, yêu cầu gì, nếu cháu thấy điều kiện hợp lý có – thể lập tức đồng ý. Nếu như cháu thấy không ổn, 3 trước tiên phải ổn định đối phương sau đó quay về nhà thương lượng. – Được, cháu nhớ kỹ. Nghe được tổ phụ nói, trên mặt Trương Vĩ lộ ra vẻ vui mừng. Trương Khôn Trung có thể nói đến mức này đã là rất tin tưởng hắn. – Ừ, cháu ngồi máy bay nửa ngày cũng đã mệt rồi, ta đã cho người dọn dẹp phòng cho cháu, cháu đi nghỉ trước một chút đi, tối nay qua chỗ ta ăn cơm tối. Trương Khôn Trung dặn dò. – Không cần đâu gia gia, tối nay cháu còn muốn gặp một người bạn, cũng sẽ không đến ăn cơm tối. Trương Vĩ nhẹ nhàng từ chối. – Được, thanh niên các cháu vẫn nên đi lại nhiều, đi đi, đi thôi. Trương Khôn Trung khoát tay áo, nói. – Được, vậy ngài nghỉ ngơi đi, cháu đi trước. Trương Vĩ khom người xác nhận, sau đó đứng dậy, đi ra ngoài phòng khách. – Cốc cốc cốc. . . Tô Phỉ đang ở trong phòng khách khách sạn xem ti vi, đột nhiên một tràng tiếng gõ cửa vang lên, Tô Phỉ khoác tấm khăn tắm lên người, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc, nói thầm: – Mình nhớ là đâu có gọi phục vụ phòng, bên ngoài ai gõ cửa thế nhỉ? Tô Phỉ một bên nói thầm, một bên đi ra đến cửa phòng, nhìn xuyên qua mắt mèo quan sát bên ngoài, thấy Trương Vĩ đang đứng ngoài cửa, lập tức thở dài một hơi, mở khóa cửa phòng, nói: – Sao anh đến nhanh như vậy? – Không phải là anh quan tâm em sao? Sợ em đây không thích ứng. Trương Vĩ vừa cười vừa nói. – Hừ, em không cần anh phải quan tâm. Tô Phỉ hừ duyên một tiếng, sau đó đi về phòng khách bên trong, nói: – Anh vào đi. – ừ. Trương Vĩ cười lên tiếng, sau đó đóng khóa cửa phòng lại, đi theo Tô Phỉ vào phòng khách, ngồi xuống ghế sa lông bên cạnh Tô Phỉ, một tay kéo lấy Tô Phỉ vào lòng, ngửi mùi hương trên người Tô Phỉ, nói: – Tô Phỉ bảo bối, người em thật là thơm nha. – Đáng ghét, đừng quấy rầy em xem ti vi. Tô Phỉ uốn éo nhúc nhích bả vai, lấy hai tay Trương Vĩ vừa luồn vào khăn tắm ra, có chút bất mãn nói rằng: – Không được sờ loạn trên người em, bằng không em liền đuổi anh ra ngoài. – Phỉ Phỉ, ngày mai em có kế hoạch gì không? Có muốn anh sắp xếp cho em một chiếc xe hơi không? Trương Vĩ đưa tay trái ra, vuốt ve mái tóc của Tô Phỉ, hỏi. – Được nha, ngày mai mẹ em cũng đến, vừa lúc em ra sân bay đón bà ấy. Tô Phỉ khẽ gật đầu nói. – Mẹ em cũng đến đây? Sao em không nói sớm cho anh biết? Nghe Tô Phỉ nói, Trương Vĩ có chút kinh ngạc hỏi. – Anh có hỏi em đâu! Tô Phỉ hờn dỗi một tiếng, nói. – Có muốn anh đi cùng em ra đón gì hay không? Trương Vĩ chần chờ một chút, hỏi. – Hừ, không cần phải phiền phức như vậy, anh cứ đi công việc của anh là được. Nếu như mẹ em muốn gặp anh, em sẽ gọi điện cho anh là được. Tô Phỉ nói. – Cái gì? Mẹ em còn muốn gặp anh? Trương Vĩ chỉ ngón tay trỏ vào gò má mình, hỏi: – Đến lúc đó nếu gì hỏi quan hệ của hai chúng ta, anh phải nói với gì thế nào đây? – Thì nói là bạn bè bình thường thôi, không nói vậy thì nói gì? Tô Phỉ hờn dỗi một tiếng, trừng mắt liếc nhìn Trương Vĩ, nói. – Tô Phỉ, em thật không định tiến thêm một bước với anh à? Trương Vĩ hỏi. – Em thấy như thế này rất tốt, từ trước đến nay em chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn. Tô Phỉ không hề do dự chút nào nói. – Được thôi, vậy anh biết phải ứng đối thế nào rồi. Trương Vĩ khẽ gật đầu nói, sau đó lộ ra một tia nghi hoặc hỏi: – Được rồi, gì muốn gặp anh có chuyện gì không? – Chắc là chuyện công việc thôi. Tô Phỉ lộ ra một tia giảo hoạt, thản nhiên nói. – A, vậy anh cần phải chuẩn bị một chút, đỡ khi đến lúc đó không có chút chuẩn bị nào. Trương Vĩ nói. – Tùy anh thôi. Tô Phì cười khẽ một tiếng, nói. – Được, vậy tùy anh! Trương Vĩ nở một nụ cười, kéo khăn tắm trên người Tô Phỉ xuống, trực tiếp ép Tô Phỉ lên ghế sa lông, hai người cuộn thành một đoàn trên ghế sa lông. – A. . . Bộ vị nhạy cảm trên người bị tập kích, trong miệng Tô Phỉ phát ra một tiếng rên lớn duyên dáng, nói: – Tên khốn này, em cho anh tùy tiện chuẩn bị công tác chứ có cho anh tùy tiện động thủ với em đâu! Chương 1126:Bất ngờ (1)
Sáng sớm, Trương Vĩ lái xe đến cao ốc Hồng Vũ, sau
đó đi thang máy lên tầng mười, thông qua a một ngã
rẽ đi vào hành lang liền thấy phòng làm – việc của
Phùng Thiên Tường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây