Đến thị trấn Hoa Khê thì có một con đường tắt có thể rẽ về phía Nam. Tuy đường khó đi nhưng lại gần thành phố hơn 20, 30 cây nên Cố Kim Chương liền chia tay Thẩm Hoài ở đây.
Bầu trời đêm thực yên tĩnh, như thể trận cuồng phong gió bão mấy hôm trước không hề tồn tại vậy. Màn đêm yên bình cũng phần nào khiến lòng những ai đang bận rộn cảm thấy an tâm, bớt đi những mệt nhọc. Thẩm Hoài thầm nghĩ chỉ cần thiên tai qua đi, cứu hộ cứu nạn xong, xây dựng lại mọi thứ thì rồi mọi việc sẽ ổn. Nhưng mà khi lái xe mở đài radio ra, thì lại có tin xấu đến với họ.
“Đông Hoa ở gần biển, trận mưa vài ngày trước có là do chịu ảnh hưởng của cơn bão. Bão lớn nhưng không kéo dài. Tình hình thời tiết cực đoan nhất kéo dài trong hai ngày, giờ đã chấm dứt, khiến cho người dân Đông Hoa có thể tạm thở phào nhẹ nhõm. Nhưng tại những khu vực khác trong nước, tình trạng mưa to kéo dài vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Ở vùng thượng du sông Chử Giang, huyện Vân Hà lại một lần nữa bị vỡ đê gây tổn thất cực kỳ nghiêm trọng. Đến ngày hôm sau thì khu vực thượng du và trung du Chử Giang sẽ lại phải hứng chịu một trận mưa lớn nữa. Đây quả là một thử thách rất lớn với người dân nơi đây.”
Trong lúc nước sôi lửa bỏng thế này mà đám người Diệp Tuyển Phong vẫn còn đang mải tranh quyền đoạt lợi. Thật khiến người ta không còn gì để nói. Nghĩ đến những việc như vậy, Thẩm Hoài cảm thấy mỏi mệt vô cùng, anh khó chịu đến mực chau mày, nhắm chặt mặt lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây