Dương Lệ Lệ vừa chuyển nhà tới huyện thành, là một toà viện tử hai tầng lầu. Nhìn bề ngoài ngôi nhà đã có nhiều năm tuổi, trong viện tử cũng đã được tu sửa lại. Những hàng gạch, cột nhà, những vường hoa phong lan dù bị trận mưa hôm qua tàn phá không ít, thế nhưng xét về tổng thể, thì ngôi nhà này còn tốt hơn gập hiều lần những nơi bị ngập lụt.
Do giá đất ở Du Sớn vốn rất rẻ, toà viện tử rộng tầm non nửa mẫu đất như thế chỉ cần bỏ ra 20 vạn là có thể mua được một to, tốn thêm chút tiền để sửa lại một chút đều nằm trong khả năng của Dương Lệ Lệ.
Lầu trên lầu dưới của toàn viện tử này có khoảng bảy tám phòng. Ngoài vườn có hai đứa trẻ con đang chơi đùa vui vẻ. Đứa bé hơn chắc tầm sáu bảy tuổi, nhìn thấyDương Lệ Lệ, liền vui vẻ chạy tới, ngọt ngào gọi “Mẹ“. Tạ Chỉ biết, Dương Lệ Lệ là một quả phụ, thế nhưng thật không ngờ, cô ấy trẻ như vậy mà con đã lớn như thế. Đứa trẻ còn lại tầm mười hai mười ba tuổi, có phần rụt rè hơn. Dương Lệ Lệ nói đó là con của La Khánh và Phùng Ngọc Mai. Có hai ông bà già đi vào, là bố mẹ của La Khánh. Tối qua, nhà của họ cũng bị ngập nước.
Phùng Ngọc Mai phải xuống các thôn trấn để tham gia cứu hộ, La Khánh tuy rằng không thể tham gia giải nguy cùng Hoài Năng, bèn ở lại huyện làm công tác cứu hộ, Lương Chấn Bảo và Tiếu Hạo Dân đều nhờ cậy anh ta. Hơn nữa, đội nhân viên cứu hộ của Mai thép cùng các vật tư hiện tại đều dựa vào La Khánh phối hợp. Hai vợ chồng không thể chăm sóc cho ông bà và con. Vì vậy, Dương Lệ Lệ đã đưa họ đến đây.Cùng lúc đó, mẹ của Dương Lệ Lệ đi chợ về. Bà vừa đi vừa lải nhải vì đã phải mất 20 đồng để mua một cây củ cải, thật đúng là cướp tiền người dân.
Trong lúc đợi các nhân viên của tập đoàn Hải Phong được đưa tới, Dương Lệ Lệ thu dọn phòng khách cùng phòng chơi bài, dành ra 2 phòng cho các nhân viên tập đoàn Hải Phong có thể ở lại. ở lầu trên cũng sắp xếp cho Tạ Chỉ một phòng, xem như sắp xếp cho các cô chỗ nghỉ ngơi trước tiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây