Thấy Thích Tĩnh Dao xoay người sang chỗ khác, Thẩm Hoài rất hứng thú nhìn cô thân hình cao gầy mặc bộ đồ sát người, quần dài ống nhỏ màu cà phê, giày cao gót màu nâu, khiến người ta vừa nhìn bóng lưng thì đã biết người trước mặt này là một mỹ nhân. Anh chép miệng chậc lưỡi, tiếp tục “khinh thường” nói:
- Xem ra, Trưởng ban Thích hẳn là đi Từ Thành rồi, Phó Thị Trưởng Quách hẹn tôi ăn ăn cơm trong thành phố vào buổi trưa, bằng không tôi cũng muốn tiễn Trưởng ban Thích một đoạn. Nếu Trưởng ban Thích trở về thành phố, thì có thể quá giang xe của tôi.
Thích Tĩnh Dao giận đến mức muốn lấy đồ đánh tên khốn nạn này, gấp di động lại, quay lại lạnh lùng lườm Thẩm Hoài, vừa định mở cửa ngồi vào xe, nhưng chớp mắt hiểu ra ẩn ý trong lời nói của Thẩm Hoài, tim đập mạnh: Quách Thành Trạch không đợi được nữa mà đến tìm Thẩm Hoài sao?
Trước đó có rất nhiều chuyện vẫn chỉ là đoán, nhưng tin tức để lộ ra trong lời nói của Thẩm Hoài lại rất lớn.
Nếu Quách Thành Trạch đã không đợi được nữa mà hẹn Thẩm Hoài gặp mặt, vậy thì chứng tỏ Quách Thành Trạch và Từ Bái sau lưng Quách Thành Trạch đã có đủ tự tin nắm giữ quyền chủ động tuyệt đối trong chuyện này rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây