Đới Nghị tức giận mặt mũi phừng phừng, ánh mắt hung hãn gườm gườm nhìn mặt Thẩm Hoài, chỉ hận không thể đập một cái lên đó. Thích Tĩnh Dao đứng ở đó, đôi mắt đẹp cũng chằm chằm nhìn Thẩm Hoài, trong lòng cũng tức vì câu nói càn rỡ của hắn, nhưng biểu hiện không rõ ràng như Đới Nghị.
Giao phong còn chưa bắt đầu, nếu chỉ có vài lời hơn thua mà đã khiến Thẩm Hoài lo lắng không yên, vậy thì công phu kiềm chế của hắn quá kém rồi.
Lương Vinh Tuấn đứng một bên yên lặng, có một số việc dù thế nào cũng nghĩ không thông đấy. Vì sao những người như Đới Nghị, Thích Tĩnh Dao cứ nhận định Thẩm Hoài là loại người ương ngạnh ngông cuồng cơ chứ?
Thẩm Hoài nhìn nét mặt cứng ngắc của Đới Nghị, Thích Tĩnh Dao, vừa định nói tiếp vài câu kích họ thì điện thoại di động trong túi quần vang lên, mà người lái xe cũng đánh xe đến dưới bậc thang rồi. Thẩm Hoài vừa nhận điện thoại, vừa đi xuống bậc thang, lên xe, vẫn không quên quay đầu nhìn lại lần nữa.
Đới Nghị nghiến răng phun một câu:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây