Lương Vinh Tuấn cũng không nói sẽ tham gia nghiên cứu và thảo luận buổi chiều, nên ngồi xe trở về Từ Thành.
Ở Đông Hoa, sắc trời mờ sương, đi qua Nghi Thành, bầu trời liền rải rác hoa tuyết rơi, đập vào cửa kính xe rất nhanh liền biến thành nước mưa, vẽ nên từng dấu một.
Lương Vinh Tuấn từ đống văn kiện ngẩng đầu lên, lúc này đi qua một dãy thủy sam có vẻ thưa thớt, lá cây rơi lác đác trong không trung, yếu ớt tựa như những mảnh giấy nhỏ. Lái xe lái chậm lại, từ kính chiếu hậu phản chiếu khuôn mặt đang chau mày của Lương Vinh Tuấn, khóe mắt lộ ra nếp nhăn rất sâu, làm cho người ta khó tin tưởng Lương Vinh Tuấn mới tuổi trung niên.Xe theo đường cao tốc Tây Lĩnh, nhưng cũng không tiến vào khu vực khai thác mỏ, khi đến đầu đường phía nam thị trấn Tây Lĩnh, xa xa nhìn thấy một chiếc Audi màu đen dừng lại ở ven đường, Phạm Văn Trí đứng ở ven đường hút thuốc. Tài xế nhìn thấy Lương Vinh Tuấn ngồi ở phía sau đọc báo, không chú ý tới Phạm Văn Trí, nhắc nhỡ y, nói:
- Phạm tổng đang ở phía trước
Lương Vinh Tuấn ngẩng đầu, đẩy cặp kính trên sống mũi, nhìn thấy đúng là Phạm Văn Trí đang đứng ở cửa ra vào, có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ lại cũng hiểu được, Phạm Văn Trí cũng không hy vọng để người khác biết được lão lúc này muốn quay trở về Từ Thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây