Trở lại huyện, Thẩm Hoài đến văn phòng trước tiên, lấy thuốc mỡ bôi lên đùi. Đợi Cố Kim Chương trở về huyện, Đào Kế Hưng gọi điện thoại qua đây, muốn hắn cùng qua nói chuyện phiếm, xem như là họp hội ý bí thư.
Biết được Đào Kế Hưng và Thẩm Hoài vừa mới ra quyết định, hàng năm lấy thêm tám mươi triệu ra tăng lương cho giáo viên công nhân viên chức toàn huyện, Cố Kim Chương nói:
- Bí thư Đào là vì nhân dân toàn huyện làm một việc công đức to lớn. Khẩu hiệu “Dù khổ cũng không thể để trẻ em khổ, dù nghèo cũng không thể để giáo dục nghèo” này kêu gọi nhiều năm như vậy, nhưng lúc trước đều chưa thực hiện trong tay ai.
- Công lao này tôi đạt được dễ dàngĐào Kế Hưng cười ha hả.
- Thành tích thực sự vẫn là Huyện trưởng Thẩm cùng Phó Bí thư Cố làm ra. Nếu không hàng năm không có khoản tiền tám mươi triệu này, làm gì có khuyến khích gì chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây