Không thể mặc kệ để lại mấy người Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành để lái xe về Hà Phổ được, Thẩm Hoài lại lái xe quay về nhà Hùng Văn Bân.
Lúc này trời đã tối muộn, cũng không làm phiền cả nhà Hùng Văn Bân nghỉ ngơi nữa. Thẩm Hoài đón Vương Vệ Thành, Tống Hiểu Quân lên xe, đem chìa khóa xe cho tài xế Tiểu Mã lái xe, hắn ngồi phía sau nhắm mắt dưỡng thần.
Mấy ngày nay trải qua biết bao nguy hiểm, cũng khiến hắn cảm thấy mệt mỏi, chưa được nghỉ ngơi lúc nào. Quốc lộ Mai Phổ còn có một lớp mặt đường nhựa còn chưa được rải, trước mắt chỉ tạm thời thông xe, mặt đường hơi xóc. Chẳng bao lâu Thẩm Hoài đã ngủ, Vương Vệ Thành, Tống Hiểu Quân cũng không nói chuyện để tránh quấy nhiễu hắn.Sau khi thức dậy, Thẩm Hoài mới phát hiện xe đã dừng ở bên ngoài cửa viện, còn Vương Vệ Thành, Tống Hiểu Quân, Đỗ Kiến thì ngồi xổm bên ngoài xe để hút thuốc. Còn tài xế Tiểu Mã thì không biết đã đi đâu, hắn liền đẩy cửa xuống xe, hỏi:
- Mấy giờ rồi, sao lại không đánh thức tôi dậy?
- Mới mười một giờ, anh ngủ say quá, vừa hay lão Đỗ cũng kịp tới, chúng tôi liền cùng ngồi hút thuốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây