Thạch Môn vào cuối tháng mười một vừa qua một trận tuyết, từ cửa sổ máy bay nhìn xuống, trắng phau một mảng, khiến cho người ta có cảm giác như một thế giới ảo tưởng thuần túy.
Từ cửa thông đạo đi ra ngoài nhìn thấy Thành Di mặc áo khoác màu da cam đứng ở đại sảnh phòng chờ, khuôn mặt dịu dàng trong trẻo, dáng người cao gầy, khiến cho những hành khách qua lại nhìn chăm chú, nhưng cô chỉ ôn nhu nhìn về phía anh khiến cho trong lòng Thẩm Hoài giống như có một dòng nước ấm, không để ý tới những ánh mắt đố kị của người khách tiến tới ôm Thành Di vào trong ngực hỏi:
- Đợi rất lâu phải không?
- Không sao, mới nửa giờ thôi. – Thành Di ôm lấy cánh tay của Thẩm Hoài, dịu dàng đáp.
Thẩm Hoài và Thành Di lấy hành lý, liên hệ với lái xe ở bãi đỗ xe, trong bóng hoàng hôn ngồi xe đi tới đại viện tỉnh ủy, ba Thành Di cũng từ chính phủ tỉnh trở về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây