“Hừ.” Giọng nói của cô dịu dàng, mang theo một tia lười biếng.
Đôi mắt đào hoa trong trẻo lạnh lùng liếc nhìn người dưới lầu, giống như con hồ ly xinh đẹp, động tác mềm mại, sau đó thân thể rời khỏi lan can thủy tinh.
Cô ngồi trở lại ghế sô pha mềm mại trong phòng VIP, nhẹ nhàng dựa vai vào đó, bưng ly rượu vang đỏ lên, uống cạn một hơi.
“Không phải chứ, Triều Tích, cậu đợi lâu như vậy, chỉ vì tối nay mua được thứ này để mừng thọ ông nội Thẩm sao?”
“Cậu cứ thế mà bỏ qua à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây