Mà khẩu súng lục, đã bị dì Quỳnh động tay động chân.
Viên đạn đó, đáng lẽ cô phải chết!
Nhưng bây giờ thấy cô không sao, có lẽ dì Quỳnh đang hoảng sợ rồi chứ?
Bởi vì Thẩm Triều Tích không sao, cũng có nghĩa là, dì Quỳnh chết.
Dì Quỳnh thua rồi.
“Tôi không tin!” Dì Quỳnh căn bản không tin chuyện sẽ như vậy, bà ta lắc đầu, sắc mặt khó coi, cực kỳ phẫn nộ, đôi mắt âm u nhìn chằm chằm Thẩm Triều Tích.
Sau đó, bà ta đột nhiên giật lấy súng từ tay người áo đen bên cạnh, một giây sau, liền muốn nổ súng với Thẩm Triều Tích!
Nhưng người nhanh hơn là Thẩm Triều Tích, cô trực tiếp ngước mắt lên, cầm lấy khẩu súng lục đó.
“Đoàng!” một tiếng.
Tiếng súng vang vọng khắp tòa nhà tập đoàn, phát ra tiếng rung chói tai.
Giữa trán dì Quỳnh có một lỗ máu.
Bà ta mở to hai mắt.
Kinh ngạc nhìn Thẩm Triều Tích.
Tiếp theo, ngã xuống đất, những người áo đen đi theo phía sau bà ta đều hoảng loạn!
Trên mặt đất tràn ra một vũng máu.
Dì Quỳnh chết ngay trước mặt bọn họ.
#
Tác giả có lời muốn nói:
Khụ khụ khụ, hai người tám trăm cái tâm nhãn, cộng thêm dì Quỳnh chín trăm cái.
Thẩm Triều Tích một vạn cái!
Ẩn ý quá nhiều tôi cũng không biết các bảo bối của tôi có xem hiểu hay không hu hu hu!
Thích thì nhấn theo dõi nhé!
“Các người còn ai muốn báo thù cho dì Quỳnh và nhị tiểu thư Cung?”
“Cứ việc đứng ra, hiện tại, tôi cho các người cơ hội.”
Thẩm Triều Tích tùy ý cầm súng trong tay, sau đó nhìn những người đang chặn đường cô.
Cô khẽ cười một tiếng, ngữ khí có chút ý vị sâu xa.
Chậm rãi cười.
“Hết rồi?”
Nhìn thấy một đám người đông nghịt đứng trước mặt, Thẩm Triều Tích nhướng mày, ngữ khí nhẹ nhàng chậm rãi.
Những người chặn trước mặt cô không dám nói chuyện.
Thậm chí bọn họ nhìn nhau, đều nhìn thấy sự sợ hãi và lùi bước trong mắt đối phương.
Cho dù hai bên giằng co, nhưng hiện tại dì Quỳnh đã chết trong tay Thẩm Triều Tích.
Những người này làm sao dám ở trong tập đoàn khiêu khích vị đại tiểu thư tập đoàn W này, trừ phi, bọn họ chán sống rồi.
“Nếu không có, còn không tránh đường cho tôi?”
Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của cô, tựa như tiên tử yêu mị, đẹp đến mức làm người ta say mê, đôi mắt khẽ cười, liền có thể khiến cho tất cả mọi người ở đây không thể rời mắt.
Đều sinh lòng sợ hãi.
Một đám người đông nghịt vây quanh Thẩm Triều Tích.
Nghe thấy lời này, toàn trường yên tĩnh không tiếng động, không ai dám đứng ra làm trái lời cô.
Đám vệ sĩ áo đen đó tránh ra một con đường, bọn họ cúi đầu, không dám nhìn thẳng thiếu nữ toàn thân bao phủ khí lạnh.
Bọn họ là người của dì Quỳnh, chỉ nghe lệnh của dì Quỳnh, không nên sợ Thẩm Triều Tích.
Nhưng người trước mắt này, là đại tiểu thư của tập đoàn W, nói lui một bước, bọn họ cũng là người trong nội bộ tập đoàn W.
Ai dám cản đường đại tiểu thư chứ?
“Hôm nay mở to mắt ra nhìn cho rõ ràng, người mà các người nên phục tùng ở tập đoàn rốt cuộc là ai.”
“Lần sau tái phạm, tuyệt đối không tha!”
“Vâng!” Những người áo đen đồng thanh đáp.
Mặc dù trước đây ở tập đoàn W là các thế lực phân chia nhau đứng thành phe phái, chia làm phe dì Quỳnh, phe Cung Thần Hi.
Nhưng hiện tại, cả tập đoàn có thể nói đều là của Cung Thần Hi, cô mới là người thừa kế tập đoàn W được lão Phật gia công nhận.
Cho dù là kẻ ngốc cũng có thể nhìn rõ tình thế trong tập đoàn, nên cũng không có ai dám cản đường Thẩm Triều Tích nữa.
Thẩm Triều Tích đi trong đại sảnh tầng một của tập đoàn, nhưng toàn bộ tòa nhà tập đoàn W rất rộng, đi vào các tòa nhà cao tầng bên trong kết nối rất sâu, từ bên trong đi ra có thể cần đến hai mươi phút.
Có vệ sĩ bên tai cô hỏi: “Đại tiểu thư, tuy lần này là dì Quỳnh chủ động trêu chọc chúng ta, nhưng dù sao cũng là chết trong tay cô, lão Phật gia bên kia...”
Ai ngờ tên vệ sĩ này vừa hỏi xong, liền thấy bước chân thiếu nữ dừng lại, cô ngẩng đầu, đôi mắt phượng hơi cong lên, cười như muốn nhìn thấu lòng người khác, cong môi hỏi.
“Sao, anh cũng dám chất vấn cách tôi làm việc à?”
Ánh mắt cô rơi vào trên mặt anh ta, vệ sĩ bị dọa đến toàn thân run rẩy, vội vàng cúi đầu.
“Đại tiểu thư thứ tội! Thuộc hạ không dám.”
Đại tiểu thư của bọn họ nổi tiếng là thủ đoạn tàn nhẫn, tính tình thất thường, ai biết có thể bởi vì một câu nói của mình mà chọc cô không vui hay không, sau đó bị lôi ra khai đao mổ xác.
Chuyện như vậy, Cung Thần Hi không phải là chưa từng làm.
Với tính cách và thủ đoạn của cô, làm ra chuyện điên rồ gì cũng có thể!
Sau khi vệ sĩ áo đen tránh ra, Thẩm Triều Tích dẫn người của mình đi về phía cửa chính đại sảnh tầng một của tập đoàn.